Giờ nhìn thấy Đỗ Hạ còn nhớ rõ cấp chuẩn bị lễ vật cho Linh Tâm, cho thấy con bé cũng đang từ từ bắt đầu để bụng sự tình trong phủ.
Thanh Đào tự nhiên không vội vàng đến mức lập tức mở hộp quà ra xem, bất quá bà nghĩ lễ vật này là một mảnh tâm ý của Đỗ Hạ, dù bên trong chỉ là mấy thứ nhỏ nhặt nhứ khăn tay, bà và con gái cũng đã rất vui vẻ.
Nếu Tống Gia Ngôn biết suy nghĩ trong lòng di nương, khẳng định sẽ khuyên bà đừng mong có chuyện tốt đó, khăn tay mà tiểu Hạ tự mình thêu, hắn làm bạn trai còn chưa có đây, tặng cho Tống Linh Tâm thì càng không có khả năng.
Cả một buổi sáng Đỗ Hạ và Tống Gia Ngôn đều cùng Tần thị chơi mạt chược, sau khi ăn cơm trưa ở chủ viện, bọn họ phải về Nghênh Phong viện ngủ trưa, Tần thị cũng muốn nghỉ ngơi trong chốc lát, buổi chiều bà muốn vào trong cung đưa túi xách và bánh mì pho mát cho Tống Mẫn Lan, phỏng chừng tới khuya mới có thể hồi phủ, cho nên hai người bọn họ có thể tự đi chơi.
Trước khi Đỗ Hạ xoay người về phòng, Tống Gia Ngôn lên tiếng dò hỏi: “Em có muốn xuất phủ đi chơi không?”
Đỗ Hạ không hề nghĩ ngợi liền lắc đầu cự tuyệt: “Thôi, trước khi tới đây em đa tải rất nhiều phim ở di động, còn mang theo hai cái cục sạc, em muốn ở nhà nghỉ ngơi hai ngày trước lại nói, dù sao lần này cũng ở lại lâu, cũng không cần vội vã đi ra ngoài chơi.”
Tống Gia Ngôn cẩn thận nghĩ lại cũng thấy hợp lý, mấy ngày hôm trước Đỗ Hạ bận rộn bàn giao công việc, xác thật đã lâu chưa được nghỉ ngơi thoải mái: “Được rồi, vậy khi em xem phim nhớ đeo tai nghe, để cho người khác nghe thấy không tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play