Nhìn bộ dạng này của Tống Gia Ngôn, Đỗ Hạ càng thêm nghi ngờ, theo như tình huống bình thường, hắn sẽ không có khả năng chủ động ngủ chung một giường với cô, thế nhưng hôm nay hắn lại giữ cô lại ngủ cùng hắn, đây chính là biểu hiện của sự chột dạ.
Đỗ Hạ vốn định hỏi tới cùng, nhưng nghĩ đến hắn trong khoảng thời gian này vì chuyện bệnh viện mà phải bôn ba khắp nơi, hắn lại không hiểu phương thức xã giao ở hiện đại, trong khoảng thời gian này phải học không ít thứ, xác thật rất mệt.
Thôi! Vẫn là chờ ngày mai tỉnh ngủ lại hỏi tiếp.
Ôm ý nghĩ như vậy, Đỗ Hạ cọ cọ lên vai hắn, tìm một tư thế thoải mái nhất rồi cũng nhắm hai mắt lại.
Trước khi ngủ Đỗ Hạ còn đang suy nghĩ, nếu mỗi tối đều có thể ngủ trong khuỷu tay Tống Gia Ngôn, nhất định sẽ là một chuyện đặc biệt hạnh phúc.
Nghe tiếng hít thở bên tai dần dần trở nên đều đều, Tống Gia Ngôn đang giả bộ ngủ lại mở mắt trong bóng đêm, xác định Đỗ Hạ đã ngủ rồi, hắn mới dám thở mạnh một hơi.
Tống Gia Ngôn duỗi tay sờ sờ lồng ngực móc ra tờ giấy tối hôm nay Cam Mạn  Mai đưa cho hắn, hắn thật cẩn thận vuốt ve tờ giấy mỏng manh này, tờ giấy này hắn đã trộm trốn trong toilet xem rất nhiều lần, dù nhắm mắt lại, hắn cũng có thể nhớ hết ký tự trên giấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play