Khi Đỗ Hùng Hoa tới, ông chủ Trần lcũng đã nói qua, bức ‘hàn mai đồ’ ông đưa tới sẽ được bán đấu giá cuối cùng trong buổi hôm nay, y theo xu thế hiện tại, giá khởi điểm của bức ‘hàn mai đồ’ sẽ không thấp.
Khi Đỗ Hùng Hoa suy đoán giá khởi điểm của bức ‘hàn mai đồ’, những người khác trên lầu hai cũng đang yên lặng suy đoán thân phận của ông.
Những hào môn, phú hào tư xưng là đứng đầu trong nước hôm nay hoặc là tự mình tới tham gia, hoặc có việc bận không thể tự tới cũng cử người đại diện tới tham gia.
Cũng không phải nói ông chủ Trần của Thúy Vân hiên có bao nhiêu nhân mạch, trên thực tế tuy rằng hắn rất có mặt mũi trong giới đồ cổ thành phố Vân, người trong giới đồ cổ cũng nguyện ý nể mặt hắn mấy phần, bằng không chỉ với mấy ngày, hắn cũng không thu nạp được nhiều đồ cổ trân phẩm như vậy, nhưng thực lực của hắn ở trong cả nước vẫn chưa đủ xem.
Hôm nay có nhiều đại lão tới tham gia đấu giá như vậy, cũng chỉ vì ‘hàn mai đồ’ của Ngô Đạo Tử.
Người có thể lăn lộn tới tới cấp bậc kia, không nói mỗi người đều có tu dưỡng tốt ra sao, cấp bậc cổ họa như ‘hàn mai đồ’ dù không hiểu biết nhiều, cũng nguyện ý trả một tuyệt bút tiền lớn mua nó, đồ tốt như vậy, coi như đồ gia truyền cũng khá tốt, nếu không nữa thì cũng còn có thể coi như ‘ nước cờ đầu ’ phải không?
Phía trước cũng nói, giới phú hào cũng chỉ lớn như vậy, mọi người đều nhận thức lẫn nhau, cho nên mỗi người trong mỗi phỏng ở lầu hai, mọi người chỉ hơi nghe ngóng là có thể biết là ai, chỉ có Đỗ hùng Hoa đợi trong phòng này, làm cho bọn họ không rõ, cũng không đoán ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT