Câu này xuất hiện bất thình lình, Doãn Thường Lăng cứng đờ cả người, biểu cảm trên mặt không thay đổi, nghi hoặc ngoái đầu, “Hửm?” Tôi không nghe thấy.

Bách Vụ Thanh không biết nghĩ thế nào, nhìn thấy Doãn Thường Lăng bèn chạy thẳng tới, mặc dù người này vẫn như thế, nhưng vẻ xa cách và bài xích trong đáy mắt khiến hắn hơi hụt hẫng.

“Tôi có đẹp không?” Hắn lại hỏi lần nữa.

“Á?” Không hiểu, ngạc nhiên, không nói.

“Ái da~ Đẹp chứ đẹp chứ, danh tiếng của hot boy trường đâu phải giả trân, bạn Bách chắc chắn là đẹp trai!” Giả Dị Gia vội vàng hoà giải bầu không khí gượng gạo.

“Hôm nay là sinh nhật của Giả Dị Gia, cứ ăn chơi tuỳ thích, chủ tiệc bao!” Vương Đông Kỳ thấy người khác bắt đầu chú ý phía này, lớn tiếng nói.

Doãn Thường Lăng không muốn chào hỏi Bách Vụ Thanh, dù cho trong lòng tự nhủ phải bình tĩnh, nhưng khi gặp phải người chẳng làm gì cũng cướp mất người mà mình đặt trong lòng thật, vẫn rất khó cười nói vui vẻ cho được.

“Bạn Giả, tôi đã chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu.” Doãn Thường Lăng quyết định chuyển sự chú ý của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play