Bố Doãn đứng bật dậy, đi tới túm cổ áo Bách Vụ Thanh, lôi hắn dậy, “Tao coi mày là con trai, mày lại đi tán con trai tao??”

“Chú, chú đừng cáu… Cháu và Thường Lăng yêu nhau rồi, vẫn là con trai chú.” Bách Vụ Thanh hơi khom lưng, bây giờ hắn đã cao đến 1mX, nói là bị nhấc cổ áo, chẳng thà nói là bị kéo.

“Tao!!” Bố Doãn bỗng cảm thấy có gì sai sai.

“Hai đứa yêu nhau rồi?!” Mắt mẹ Doãn và mẹ Bách phát sáng.

“Mẹ, con thích cậu ấy.” Doãn Thường Lăng chắn trước mặt Bách Vụ Thanh.

“Bà thông gia!!” Mẹ Doãn và mẹ Bách ôm chầm lấy nhau. “Hay quá!!”

Bốn người đàn ông còn lại: “???”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play