Chẳng mấy chốc pháo hoa đã cháy hết, Doãn Thường Lăng bước vài bước, sau đó lao tới nhào vào lòng Bách Vụ Thanh, lẩm bẩm: “Chúc mừng năm mới.”
Bách Vụ Thanh ôm đáp lại, tiếng cười trầm vang dội bên tai, “Dạo này quản chặt quá, Tết không cho bắn pháo hoa, lát nữa anh còn phải quét dọn chỗ này.”
Doãn Thường Lăng vốn đang cảm động, nghe thấy thế bèn phì cười, “Hà… ngốc nghếch.”
Bách Vụ Thanh mặc cho cậu véo mặt mình, mặt hai người đều tươi cười, đến lúc rung động, môi đã dán vào nhau.
“Được dùng lưỡi không?”
“Không được.” Dái tai Doãn Thường Lăng đỏ bừng, thơm một phát lên môi đối phương, “Chờ… đại học đã.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT