Giả Dị Gia và Vương Đông Kỳ đến sớm, vậy nên thời gian online cũng kết thúc sớm, dọn dẹp đồ định về nhà.

Vốn dĩ Doãn Thường Lăng cũng định đi, nhưng Bách Vụ Thanh kéo cậu, ra hiệu cho cậu chờ một lát, thế là hai người kia bèn đi trước.

Hai người còn lại chơi cặp thêm một ván nữa.

Lúc ra ngoài, trời đã nhuộm vàng, bóng người thưa thớt, hai cậu thiếu niên một trái một phải đi thong thả trên đường.

Người cao hơn trong hai người gãi tóc, cúi đầu xuống nói một câu với người còn lại.

Người kia trợn tròn mắt, mặt hai người đều đỏ bừng.

“Cậu nói gì?!” Doãn Thường Lăng hỏi thêm lần nữa.

Bách Vụ Thanh thở hắt ra, hai tay nắm rất chặt, giọng nói run rẩy, “Mình bảo, mình thích cậu, chúng ta hẹn hò đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play