“Khụ!” Bách Vụ Thanh hắng giọng, chóp tai ửng đỏ. Sao gì cũng kể hết thế??
“Được rồi, hai đứa đều là bạn thân, thế thì chúng ta không quấy rầy các con nữa, hai đứa ngồi bàn khác chơi đi!” Mẹ Bách càng nhìn Doãn Thường Lăng càng thấy vừa mắt, ưa nhìn, bà vỗ nhẹ mu bàn tay cậu, “Con trai anh chị cũng rất sáng sủa, tôi thích khí chất trong sạch này, hồi tôi theo đuổi bố Tiểu Thanh chính là vì ưng ý khí chất này của anh ấy, không ngờ con trai đẻ ra lại có cái nết thế này.”
Bách Vụ Thanh: “…”
“Cho chúng nó ra kia chơi đi.” Bố Doãn lặng lẽ kéo tay vợ mình về, bố Bách bên kia cũng làm y như vậy.
Doãn Thường Lăng: “…”
Con không muốn chơi với cậu ta cho lắm!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT