Lục Giản xuống sân tập chạy bộ một vòng rồi lại một vòng, dường như không biết mệt mỏi. Cho dù gió thổi gào thét bên tai, nhưng vẫn không thể thổi bay cảm giác nặng nề trong lòng anh.
Khi còn học cấp ba, những lúc áp lực học tập lớn anh thường dùng cách này để giải tỏa cho bản thân. Nhưng bây giờ, trong lòng anh cực kỳ khó chịu, giống như có một con dao đang cứa vào lòng anh.
Cuối cùng anh chạy cũng đã mệt, đi bộ thêm vài vòng, anh ngả người lên bãi cỏ ngẩng mặt lên nhìn trời.
Bầu trời mù mịt, mây đen bao phủ cả một vùng, tiếng sấm ầm ỉ, dường như trời chuẩn bị mưa, người trên sân tập dần tản đi, nhưng anh lại không hề nhúc nhích.
Những lời tối nay Châu Tố nói vẫn còn văng vẳng bên tai, lúc này trong lòng anh tràn đầy áy náy, tự trách và sự hối hận khôn xiết.
Vì sao mà anh lại không trân trọng cô.
Để đến bây giờ cô chán ghét anh như vậy, anh còn có thể kéo cô lại bên cạnh không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play