Du Hàn ôm Bối Doanh Doanh vào trong lòng, vuốt ve mái tóc dài của cô, đau lòng hỏi: "Đang khỏe mạnh tự dưng sao lại bị ốm rồi?"
Cô lúng túng nhỏ giọng nói: "Tối ngủ không cẩn thận đá chăn..."
Anh thở dài, nâng gương mặt cô lên. Anh nhìn thấy trên mặt cô lúc này là biểu cảm lo sợ anh sẽ tức giận mắng cô. "Có phải em cảm thấy anh sẽ nói em không chăm sóc tốt cho bản thân không?"
Cô cụp mặt, đầu ngón tay nắm lấy cái chăn, anh giữ gáy cô, để cô tựa đầu lên vai anh, nhẹ nhàng vỗ lưng cô: "Phải trách anh mới đúng, tối hôm qua anh không về nhà, hơn nữa mấy ngày gần đây quá bận rộn không thể ở cạnh em được. Em không nói cũng không cáu kỉnh, anh còn tưởng không có chuyện gì, xin lỗi cục cưng của anh."
Cô lắc đầu, "Không sao, thật ra em cũng biết anh không phải cố ý làm như vậy..." Cô ôm cổ anh, cuối cùng không kiềm chế được cảm xúc của mình, "Thật ra em cực kỳ nhớ anh luôn đó, nhưng em lại sợ sẽ làm ảnh hưởng đến anh..."
Du Hàn nghe thấy giọng nghẹn ngào của cô, cảm giác tự trách càng trở nên lớn hơn đập thẳng vào trong lòng anh.
Anh luôn muốn lấy lý do càng kiếm nhiều tiền, sẽ cho cô được một cuộc sống vật chất tốt hơn, nhưng anh lại xem nhẹ điều quan trọng nhất —— thứ cô gái nhỏ cần nhất là sự cưng chiều và che chở của anh. Cô thật sự không cầu mong đại phú đại quý gì, chỉ hy họng có thể cùng anh vui vẻ sống chung với nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play