Thành Thiên Khê tươi cười bước vào, mặc dù kính râm đã che khuất đôi mắt nhạt màu kia nhưng đường nét trên khuôn mặt anh ta vẫn khiến người khác không thể rời mắt nổi.

Lúc Thành Thiên Khê nhìn thấy Lăng Phong thì có chút kinh ngạc, anh ta nhanh chóng tháo kính râm ra rồi kéo ghế ngồi xuống, cười nói: “Sao lão Khôn còn gọi cả Phong Phong đến vậy?”

“Thiên Khê.” Dư Khôn chưa nói gì. Tiếng gọi này phát ra từ Lăng Phong.

Thành Thiên Khê giật mình, trong phút chốc không phân biệt được đây là đâu, bản thân đang ở trong mơ hay ngoài hiện thực. Lúc sau môi anh ta mới run run bật hỏi: “Cậu gọi tôi là gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play