“Người đâu, mang Lệ phi cùng quái thai nàng sinh hạ đi xử tử cho bổn cung.”
Ngu Y Lạc nỗ lực nhấc mí mắt lên, đánh giá chính mình đang ở nơi nào.
Mới vừa quan sát tẩm cung một chút, tiếp nhận mình đã xuyên thành một đứa trẻ mới sinh, liền nghe câu nói ấy.
Nàng cảm thấy lời này có chút quen thuộc, muốn ngẩng đầu xem là ai đang nói chuyện, chính là thân thể này mới sinh ra không bao lâu, căn bản nhìn không tới là ai đang nói.
“Hoàng Hậu nương nương, hài tử của thần th·iếp sao có thể là quái thai?”
Trên giường lớn, Lệ phi mới vừa sinh xong, búi tóc tán loạn, hơi hơi ngồi dậy, trên trán có vài sợi tóc con ướt nhẹp mồ hôi, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng tới dung nhan thanh lệ xuất trần của nàng.
Ngu Y Lạc nằm trong lòng ma ma càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, não nhỏ điên cuồng hoạt động.
Hai người này đối thoại sao càng nghe càng giống phim cung đấu? Vị gọi là Hoàng Hậu này là muốn xử tử nàng cùng mẫu phi ư? Vừa mới nhìn thấy tẩm cung xa hoa tới vậy, chưa kịp hưởng thụ 1 ngày đã sắp mất mạng sao?
Đang quay cuồng trong hàng tấn suy nghĩ, lại nghe Hoàng Hậu cười lạnh một tiếng.
“Lệ phi, chính ngươi sinh quái thai chỉ là việc nhỏ, ảnh hưởng tới vận khí quốc gia lại là việc lớn. Bổn cung làm chủ hậu cung, tự nhiên phải xử lý hết thảy hậu cung trên dưới sự vụ.”
Nói xong nàng nhìn sang ma ma đang ôm Ngu Y Lạc, phân phó: “Đem thứ quái thai này ôm lên cho Lệ phi nhìn chút, đỡ phải nàng cho rằng bổn cung oan uổng nàng.”
Người trong tẩm cung thở mạnh cũng không dám, từng người nỗ lực cúi thấp đầu. Các nàng tuy rằng không thấy tiểu công chúa trông thế nào, nhưng Hoàng Hậu đã nói là quái thai, khẳng định sẽ không lưu lại.
“Nương nương, tiểu công chúa nàng……” Ma ma đi đến trước giường Lệ phi, muốn nói lại thôi, đem đứa nhỏ đưa cho Lệ phi, “Người xem sẽ biết.”
Tiểu công chúa mới sinh ra nàng liền chú ý có điểm khác những đứa trẻ khác, cũng may bà đỡ không phát hiện, nàng lo lắng đề phòng cho người đưa bà đỡ ra khỏi cung mới nhẹ thở ra, không nghĩ tới Hoàng Hậu ngay lúc này lại đây.
Lệ phi vội tiếp nhận hài tử, nhìn đến đứa trẻ đang nỗ lực mở to mắt, tầm mắt liền dừng trên đôi con ngươi vàng đồng.
【 Thật là một vị đại mỹ nhân mười phân vẹn mười, nhìn cái mũi này, đôi mắt này, khuôn miệng này, trách không được Hoàng Đế nhiều đời sống không quá 30, hậu cung nếu đều là đại mỹ nhân bậc này, có thể sống trường thọ mới là lạ. 】
Từng tiếng từng tiếng nổ tung bên tai, Lệ phi tay ôm Ngu Y Lạc dừng một chút, ngước mắt nhìn về phía trong điện. Cung nữ hầu hạ đều quy củ cúi đầu, Hoàng Hậu cười mỉm nhìn chằm chằm nàng, không một ai mở miệng. Vậy thanh âm kia là từ đâu?
“Lệ phi, đã thấy rõ ràng chưa, cũng nhớ rõ trong cung quy củ chứ. Phi tần nếu là sinh hạ quái thai đều phải đem đi xử tử ngay.” Hoàng Hậu không cho rằng Lệ phi khác thường, nghĩ chắc nàng bị quái thai dọa tới nỗi không nói được lời nào.
【 A a a, hiểu rồi, ta không phải xuyên không, là xuyên sách, thảo nào ta càng nghe càng thấy quen thuộc. Đợi lát nữa Hoàng Đế bạo quân còn sẽ qua tới, không chút nào lưu tình đem ta cùng mỹ nhân mẫu thân xử tử. 】
Nghe Hoàng Hậu nói xong, trong lòng Ngu Y Lạc a a gào thét, ký ức trước khi xuyên qua bùm bùm hiện lên ở trong đầu. Trước khi xuyên tới nàng đang đọc một quyển tiểu thuyết, bên trong có tiểu công chúa vừa sinh ra đã bị xử tử, lúc ấy nàng còn mỉa mai cổ đại phong kiến mê tín, kết quả hiện tại chính mình xuyên tới.
Bên tai lại lần nữa vang lên âm thanh, Lệ phi rũ mắt nhìn đứa nhỏ trong lòng mình, thầm có một suy đoán lớn mật. Chẳng lẽ nàng nghe được tiếng lòng của nữ nhi của chính mình? Tuy rằng xuyên không xuyên sách nàng nghe không hiểu, nhưng Hoàng Thượng sẽ xử tử mẫu tử nàng, câu này nàng nghe hiểu.
Nàng không hiểu vì sao nữ nhi sẽ gọi Hoàng Thượng là bạo quân, Hoàng Thượng là người sát phạt quả quyết, nhưng tuyệt không lạm sát kẻ vô tội. Việc xử tử nàng lại càng không thể, Hoàng Thượng cùng nàng còn coi như tương kính như tân, sao có thể sẽ xử tử chính mình?
Thấy Lệ phi chìm trong suy tư, Hoàng Hậu không kiên nhẫn đưa mắt ra hiệu với cung nữ bên người. Cung nữ liền tiến lên không chút khách khí giơ tay đoạt lấy Ngu Y Lạc trên tay Lệ phi.
“Làm càn, đây là hài tử của bổn cung, kẻ nào dám lên trước một bước, bổn cung liền sẽ không khách khí.” Lệ phi gắt gao ôm hài tử, nhưng nàng vừa mới sinh xong, thân mình suy yếu, căn bản không đấu lại cung nữ bên người Hoàng Hậu.
“Hoàng Hậu nương nương, tiểu công chúa vô tội, xin người tha cho nàng.”
Trương ma ma phịch một tiếng quỳ trước mặt Hoàng Hậu bắt đầu dập đầu.
Lúc này, từ bên ngoài, tiếng bước chân dồn dập vang lên.
“Hoàng Thượng giá lâm.”
Hoàng Thượng cùng Tào công công cùng nhấc chân tiến vào tẩm cung. Người trong tẩm cung toàn bộ quỳ trên mặt đất, Hoàng Thượng nhàn nhạt nhìn sang Hoàng Hậu một cái rồi miễn lễ cho mọi người.
“Hoàng Thượng, Lệ phi mới sinh xong, nơi này ô uế, người thật sự không nên tới.” Hoàng Hậu đứng lên, một bộ dáng ung dung đoan trang đến bên Hoàng Thượng. Trong lòng lại không ngăn được vui vẻ, nàng còn lo lắng tự mình xử trí chuyện của Lệ phi không tốt. Hiện tại Hoàng Thượng tới, Hoàng Thượng ghét nhất là quái thai, Lệ phi lại che chở như thế, chẳng phải tự đi tìm chết sao.
“Không sao,” Hoàng Thượng vẫy vẫy tay, phân phó Tào công công, “Tới, mang hài tử Lệ phi mới sinh hạ ôm lại đây cho trẫm nhìn xem.”
Tào công công nhận lệnh, đem Ngu Y Lạc ôm đến bên cạnh Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng tiến lên muốn đi xem, Hoàng Hậu vội nói.
“Hoàng Thượng, không thể, tiểu công chúa, nàng……”
Lệ phi nhắm mắt, kéo thân mình mệt mỏi xuống giường.
Nữ nhi tuy có chút kỳ quái, nhưng nói thế nào cũng là miếng thịt từ trên người nàng rơi xuống, nàng không thể trơ mắt nhìn nó bị xử tử được.
Thấy bộ dáng Hoàng Hậu muốn nói lại thôi, những người khác thần sắc khác nhau, Hoàng Thượng híp híp mắt, cúi người đi xem xét Ngu Y Lạc trong lòng Tào công công.
【 Nhìn cái gì mà nhìn, bạo quân. Có phải đang tính toán xử trí ta? 】
Nhìn con ngươi vàng đồng của đứa trẻ, bên tai chợt vang lên âm thanh, động tác cúi người của Hoàng Thượng chợt dừng một chút.
Ngu Y Lạc trong lòng hừ lạnh một tiếng.
【 Không kiến thức, bị ta dọa tới rồi sao! Hừ, còn kêu ta là quái thai. Đây đều là một tay Hoàng Hậu làm ra vì muốn đem ta cùng mỹ nhân mẫu thân diệt trừ mà. Uổng người một đầu tóc dài như vậy, kiến thức lại ngắn, cũng không nghĩ tới kêu thái y kiểm tra cho ta, cứ như vậy liền đem ta xử tử. 】
【 đáng thương ta mới sinh ra, có miệng không thể nói, bằng không là có thể vạch trần vị Hoàng Hậu thích giả đoan trang hào phóng này của người , nhưng thôi không sao, dù sao sớm muộn cả nhà cũng bị diệt, ta đi sớm vài ngày có khi lại tốt. 】
Hoàng Thượng đứng dậy, có chút không xác định, nhìn về phía Tào công công.
“Ngươi có nghe tiếng người nói chuyện?”
Tào công công sửng sốt một chút, lắc lắc đầu.
Lệ phi đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Hoàng Thượng. Chẳng lẽ Hoàng Thượng cũng có thể nghe được suy nghĩ của nữ nhi?
Nữ nhi nói nhiều lời đại nghịch bất đạo như vậy, nếu là Hoàng Thượng thật sự nghe được, chỉ sợ mạng nữ nhi khó mà giữ được. Thấy trên mặt Hoàng Thượng không nhìn ra điểm khác thường nào, Lệ phi nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra Hoàng Thượng không nghe được, bằng không chỉ sợ sẽ không bình tĩnh như vậy.