Cánh tay của Đàm Mặc vốn đang treo ở trước mặt Lạc Khinh Vân, bây giờ lại giơ lên quấn quanh cổ anh.
“Em cảm thấy em rất may mắn.”
“Sao lại nói thế?” Lạc Khinh Vân hỏi.
“Bạn bè, thân nhân, chiến hữu bên cạnh em đều tận hết sức lực bảo vệ em. Còn có người che đằng trước em, trải qua trắc trở còn muốn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra trước mặt em.” Đàm Mặc trả lời.
“Em là chỉ Đội trưởng Chu?”
“Ừm…… cậu ấy vì em mà xông lên trước bất kỳ nhiệm vụ nguy hiểm nào. Rõ ràng cậu ấy nhìn đồng đội của mình lần lượt biến mất nhưng lại không thể làm gì được, thậm chí đến cuối cùng cậu ấy thậm chí còn phải tự tay giết chết đồng đội của mình. Sau khi trở về lại chỉ có thể… một mình ở trong phòng cách ly, bị thời gian hành hạ… không có ai an ủi, không có hơi ấm, một mình nhớ lại rồi hối hận. Cuối cùng khi cậu ấy nhìn thấy em lại còn phải cười với em.”
Lạc Khinh Vân mỉm cười nhẹ nhàng và đẩy người trên lưng anh lên trên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT