“Sau đó thì sao?” Cổ họng Đàm Mặc nghẹn lại, cậu không thể không ngẫm lại nếu là bản thân gặp lúc Li Vẫn phá xác nên làm cái gì bây giờ?
“Đồng đội của tôi rơi ra khỏi cửa sập như hạt vừng, sau đó bị lũ Lân Điểu ngậm lấy, ném vào trong trứng. Vỏ trứng của Li Vẫn khác với vỏ trứng của những quả trứng chúng ta thường ăn, nó ở dạng bán lỏng, một người một khi rơi vào vỏ trứng, người đó sẽ chìm dần từng chút một và trở thành một phần của vỏ trứng, vỏ trứng cuối cùng sẽ cung cấp chất dinh dưỡng cho Li Vẫn trưởng thành. Tôi bị Lân Điểu chui vào cabin bức cho cũng rớt xuống, mắt thấy sắp rơi vào vỏ trứng như các đồng đội khác thì đội trưởng Lạc túm dây thừng kéo tôi lên.”
Đàm Mặc dừng một chút, lúc này chỉ có thể nói một câu: “Mạng cậu thật lớn.”
“Đúng vậy, mạng tôi thật lớn.” An Hiếu Hòa nâng mắt thở ra một hơi thật dài, “Hai chân của đội trưởng vận tải của tôi đã chìm vào vỏ trứng, còn chưa hoàn toàn đi vào. Tôi vẫn còn nhớ tiếng kêu tuyệt vọng của anh ấy ‘ cứu cứu tôi ’. Lúc ấy đội trưởng Lạc hỏi tôi ‘ muốn cứu anh ta hay không ’? Tôi không chút nghĩ ngợi liền nói ‘ muốn cứu, cầu xin anh cứu anh ấy ’.”
Đàm Mặc biết, Lạc Khinh Vân không phải người cứ cầu xin là sẽ mềm lòng. Cứu hoặc là không cứu, anh đều sẽ đánh giá phí tổn và khả năng.
Người này đã rơi vào, muốn kéo anh ta ra từ vỏ trứng Li Vẫn nói dễ hơn làm thế à?
“Đội trưởng Lạc muốn tôi tự theo dây thừng bò lên trên đi, sau đó anh ấy thực sự lắc lư phía trên đội trưởng vận tải, tháo móc dây treo trên người và treo nó lên người đội trưởng. Máy bay cứu hộ lập tức bay lên và trực tiếp nhấc đội trưởng vận tải lên từ vỏ trứng—— cái giá phải trả là hai chân ở lại trong vỏ trứng vĩnh viễn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play