“Không…… Các cậu đã bỏ qua Giang Xuân Lôi, cậu ta cũng có một đài súng ngắm, có thể điều khiển từ xa cũng có thể trực tiếp sử dụng. Tiếng phát đạn vừa rồi có điểm phân tán, nếu là súng của Đàm Mặc thì tiếng sẽ ngắn và trầm hơn.” Lạc Khinh Vân nhắm mắt lại tinh tế cảm nhận.
Phát súng này có khí thế quả quyết lưu loát, Lạc Khinh Vân thậm chí có thể tưởng tượng khóe miệng hơi gợi lên của người nổ súng, vẻ mặt khi lấy mạng trầm tĩnh thản nhiên —— cậu ấy sẽ không đắc chí, cũng sẽ không đắc ý vênh váo.
Đối với cậu, tất cả những điều này đều là lẽ thường, không có gì mới mẻ.
Tay Lạc Khinh Vân nhẹ nhàng phủ lên chỗ ngón tay Đàm Mặc chạm vào, anh rất muốn hỏi — hiện tại tôi có đang trong ống ngắm của cậu không?
“Có phải Giang Xuân Lôi hay Đàm Mặc đã phá hủy máy theo dõi của chúng ta không?” Sở Dư hỏi.
Lạc Khinh Vân cụp lông mày, nhéo đầu ngón tay, bởi vì kỹ năng bắn tỉa siêu phàm của Đàm Mặc và súng bắn tỉa điều khiển từ xa của Giang Xuân Lôi mà khắp nơi đều có đạn, rất khó phân biệt thật giả, ” Đàm Mặc muốn chúng ta cùng nhau đi về hướng mười hai giờ để xác nhận.”.
 “Chúng ta đi không?” An Hiếu Hòa hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play