“Nhắc nhở tôi cái gì?”
Đôi tay Lạc Khinh Vân tự nhiên buông xuống, ngồi tựa lưng vào cọc đậu xe, nửa ngẩng đầu nhìn Đàm Mặc. Ánh mắt của anh nhìn từ dưới lên trên, khiến Đàm Mặc đang đứng dựa vào tường cảm thấy có chút ảo giác được Lạc Khinh Vân sùng bái ngưỡng mộ.
“Phẫu thuật ở bệnh viện có tính toàn diện cao, mục đích là điều trị và cắt bỏ ổ bệnh. Nhưng những gì Vương Tiểu Nhị học được là làm thế nào để cầm máu, khâu và cứu sống những người bị thương càng nhanh càng tốt, rất có mục tiêu. Chữa bệnh dã chiến là lĩnh vực cũng là hướng cậu ta đã chọn.”
Lạc Khinh Vân nói tới đây liền dừng, ánh mắt sâu thẳm bình tĩnh.
Đàm Mặc thở ra một hơi.
Cậu hiểu ý Lạc Khinh Vân, này cũng giống như…… lúc cậu tốt nghiệp từ Hôi Tháp không vào dã chiến mà được phân công làm vận động viên bắn súng.
Khả năng sống sót sẽ cao hơn, cuộc sống sẽ an nhàn hơn nhưng Đàm Mặc sẽ vĩnh viễn sống trong bóng ma là bản thân không có năng lực dã chiến với nhục nhã tự tôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT