Bố mẹ tôi bị bệnh thật mà, hủy hoại công việc của tôi cũng chẳng khác gì lấy mạng bố mẹ tôi cả! Trần Hàm Tuệ, lúc cô còn ở trường nhìn thấy chó mèo chết cũng rơi nước mắt, cô sẽ không nhẫn tâm nhìn cả nhà tôi chết chứ!” Viên U U vừa khóc vừa nói.
Tuệ Tử nhìn cây lớn cạnh đường.
Buổi tối có tuyết rơi, tuyết đọng lại trên chục cây, không biết có phải vì tiếng khóc của Viện U U lớn quá hay không mà làm lá khô rụng xuống, rơi trên đầu Viện U U.
Tuệ Tử giơ tay ra, ngón tay thon dài kẹp một cái lá, động tác chậm rãi, giọng nói dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT