Được rồi, đừng khóc nữa.”
Rời khỏi nhà họ Dương, Vu Kính Đình khuyên Tuệ Tử lần thứ tám, thật ra hai người cũng chỉ mới đi bộ chưa đầy hai mươi mét mà thôi.
Tuệ Tử chuyển từ khóc thầm sang thút thít, chóp mũi đỏ hoe.
“Anh kệ em!” Vẫn là giọng nói nhẹ nhàng không có chút tính uy hiếp nào, mang theo âm mũi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT