Khi Trường Tuế bước vào, cô nhìn thấy Hạ Luật đang nói chuyện với Tần Nhất Xuyên.

Hai người có chiều cao tương đương nhau nhưng dáng người của Hạ Luật rõ ràng là gầy hơn Tần Nhất Xuyên một chút. Hai người cùng đứng chung trong một khung hình, tuy cả hai người đều mặc đồ màu đen như nhau nhưng khí chất lại hoàn toàn trái ngược nhau, một người thì lạnh, một người thì nóng, một người thì u ám, một người thì sáng ngời, chỉ là cả hai người bọn họ đều có khuôn mặt điển trai nên nhìn có cảm giác cảnh đẹp ý vui.

Trường Tuế đứng ở một góc thưởng thức cảnh đẹp trước mắt rồi đi thẳng tới.

Tần Nhất Xuyên vốn đang nói chuyện với Hạ Luật, anh thoáng thấy Trường Tuế đi tới nên ánh mắt lập tức quay về phía cô.

Hạ Luật cũng nhận ra điều đó, cũng nhìn về phía cô với ánh mắt thờ ơ.

“Trường Tuế, cô đi đâu vậy? Vừa rồi sao tôi không nhìn thấy cô.” Tần Nhất Xuyên hỏi.

“Ở cửa.” Ánh mắt của Trường Tuế dừng lại trên mặt của Hạ Luật.

“Hạ Luật, chắc là anh không biết cô ấy phải không?” Tần Nhất Xuyên nói xong liền giới thiệu với Hạ Luật: “Hạ Luật, đây là Trường Tuế, cô ấy cũng giống như anh tham gia một vai trong bộ phim ba tôi đang quay đấy.”

Hạ Luật chỉ khẽ gật đầu với cô một cái rồi rời đi, có vẻ như anh ấy không hề nhớ rõ cô là ai.

Tần Nhất Xuyên nói với Trường Tuế: “Cô đừng bận tâm, Hạ Luật hơi lạnh lùng, đối với ai anh ấy cũng đều như vậy hết.” Anh lại hỏi cô: “Cô có đói bụng không? Có muốn ăn chút gì trước không?”

Trường Tuế nói: “Không cần.” Cô nhìn xung quanh rồi nói: “Ở đây tôi cũng không có việc gì để làm hết, vậy tôi đi trước đây.” Cô nói xong, bước chân đột nhiên dừng lại, ánh mắt rơi vào khuôn mặt của người phụ nữ đang đứng nói chuyện với vợ chồng đạo diễn Tần.

“Sao vậy?” Tần Nhất Xuyên nhìn theo ánh mắt cô.

“Người đó là ai?” Trường Tuế hỏi.

“Cô nói cái người đang đứng nói chuyện với ba tôi ở đằng kia à? Cô không biết cô ấy sao?” Tần Nhất Xuyên có chút kinh ngạc.

Trường Tuế lắc đầu.

Tần Nhất Xuyên nói: “Đó là Lưu Doanh, ba tôi đã mời cô ấy đóng vai Liễu Vân trong phim mới của ông ấy. Cô ấy bị sao à?”

Ngay lúc đó, Lưu Doanh liền quay đầu lại, thoạt nhìn trông cô ấy khoảng chừng hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, nhưng toát lên vẻ đẹp đến mê người. 

Cô ấy vào nghề bao nhiêu năm thì cũng chừng ấy năm đóng vai phụ, bộ phim truyền hình duy nhất đóng vai nữ chính cũng có rất ít tiếng tăm. Cô ấy vẫn luôn tham gia các vai diễn lớn nhỏ trên màn ảnh, kỹ năng diễn xuất cũng rất tốt, nhưng khán giả chỉ nhớ đến vai diễn của cô ấy chứ không nhớ đến tên tuổi cô, cho đến năm ngoái, cô ấy cũng chỉ có thể  được xem như là nghệ sĩ tuyến ba mà thôi.

Chớp mắt cũng đến tuổi hai mươi tám, bọn họ không giống như các diễn viên nam, thời kỳ thăng hoa của diễn viên nữ ngắn ngủi hơn rất nhiều, nếu trước ba mươi tuổi mà không nổi tiếng thì sau ba mươi tuổi cơ hội được nổi tiếng cũng càng ngày càng xa vời. Lúc này cô ấy đã hai mươi tám tuổi rồi, ngoại hình cũng tương đối.

Tưởng chừng như sự nghiệp diễn xuất sau này cũng vẫn như vậy, nhưng đến nửa cuối năm ngoái, cô ấy bỗng nhiên bắt đầu trở nên nổi tiếng. Một số bộ phim truyền hình tồn đọng trước đó đã được phát hành, tiếp đó cô đảm nhận vai nữ chính của một bộ phim hài kịch với kinh phí thấp, kết quả là bộ phim truyền hình này cứ thế xuất mã truy phong trở thành bộ phim ăn khách nhất trong dịp Tết Âm Lịch năm ngoái. Danh tiếng và doanh thu phòng vé tăng gấp đôi, không những thế diễn xuất của cô trong bộ phim ấy cũng được công nhận, giá trị của bản thân được tăng lên, cô ấy nhận được rất nhiều sự ái mộ của khán giả gần xa.

Thậm chí năm nay cô ấy còn nhận được vai diễn trong bộ phim mới của Tần Diệu Văn, tuy chỉ là một vai phụ thôi nhưng các bộ phim của Tần Diệu Văn từ trước đến nay chưa bao giờ bỏ qua nhân vật nào. Cho dù chỉ là một vai phụ trong phim nhưng nhân vật đó cũng có thể trở nên nổi bật, cho nên nhiều ngôi sao nữ rất muốn có được vai diễn trong phim của Tần Diệu Văn, kết quả là tất cả đã bị cô ấy cướp mất miếng bánh lớn này.

Lưu Doanh bây giờ có thể nói là đang nổi đình nổi đám, là thời điểm xuân phong đắc ý nhất.

Cô ấy nhận ra Tần Nhất Xuyên liền gật đầu chào anh, sau đó ánh mắt cô ấy dừng lại trên khuôn mặt của Trường Tuế. Cô ấy nhìn cô một lúc lâu, rồi lại nhịn không được mà nhìn cô thêm vài lần nữa.

Rất khó để khiến cho người khác không chú ý đến Trường Tuế. Cô mặc một chiếc váy dài màu đen càng làm tôn lên làn da trắng nõn, cả người toát lên một vẻ đẹp mong manh thuần khiết, đôi mắt đen láy và sâu thẳm đến kinh hồn, khi liếc nhìn cô dường như có thể nhìn thấy những bí mật sâu nhất trong nội tâm đối phương.

Lưu Doanh theo bản năng lảng tránh ánh mắt của cô rồi quay đầu lại nói chuyện với người quen trong giới của mình.

“Cô gái đằng kia là ai thế?”

Người trong giới liếc nhìn sang bên kia, sau đó nói: “À, người đó, hình như là một nữ diễn viên mới, có vẻ có quan hệ rất thân với gia đình đạo diễn Tần, vừa rồi vợ của đạo diễn Tần còn giới thiệu cô ấy với Từ Nghiêu nữa. Hình như trong bộ phim mới của đạo diễn Tần cô ấy cũng có một vai diễn trong đó.”

Lưu Doanh có chút kinh ngạc: “Thật sao, diễn vai gì thế?”

Ngoại hình của Trường Tuế rất xuất sắc và đặc biệt, các nữ diễn viên đóng cùng một bộ phim với cô đương nhiên rất sợ bị cướp mất danh tiếng.

Người trong giới nói: “Cái này thì tôi cũng không rõ lắm, cô ấy vẫn là người mới, xem ra chỉ diễn một vai nhỏ trong phim mà thôi.”

Lưu Doanh vẫn không khỏi liếc mắt về phía bên kia thêm lần nữa, cô gái đó cũng không còn nhìn cô nữa, không biết vì sao, ánh mắt vừa rồi của cô gái khiến cô có chút khó chịu, giống như bị người ta nhìn thấu vậy.

Bên kia, Tần Nhất Xuyên nhìn thấy Trường Tuế rất chú ý đến Lưu Doanh, cũng không nhịn được liền hỏi: “Sao vậy? Cô ấy có vấn đề gì sao?”

Trường Tuế lắc đầu, cũng không phải là không có vấn đề, chỉ là không muốn nhiều lời.

Nữ diễn viên tên Lưu Doanh ấy, trên thân có mang vận khí không bình thường, còn mơ hồ lộ ra một cỗ tà khí nữa, rõ ràng là thông qua ngoại lực mà thay đổi vận số của bản thân, hơn nữa ngoại lực này không phải là một thứ tốt.

Trường Tuế hỏi Bàn Tử có nhìn thấy Hạ Luật không.

Bàn Tử nói với cô là anh ấy đã đi rồi.

“Hạ Luật này là một người vô cùng quái gở, trừ những lúc quay phim ra, anh ta căn bản chẳng để ý đến ai, vừa mới dâng hương xong thì đã đi rồi.”

“Vậy chúng ta cũng đi thôi, chiều nay chẳng phải còn có buổi thử vai sao?” Trường Tuế nói.

Bàn Tử có chút lưỡng lự không muốn rời đi, hiếm khi có cơ hội gặp nhiều tên tuổi nổi tiếng như vậy. Nhưng quả thật buổi chiều nay đã có hẹn thử vai nên chỉ có thể chào vợ chồng đạo diễn Tần rồi cùng Trường Tuế rời đi trước.

Buổi thử vai vào buổi chiều cũng là một bộ phim điện ảnh, đề tài là thanh xuân vườn trường, được chuyển thể từ một cuốn tiểu thuyết.

Phía nhà sản xuất đã nói rõ muốn chọn người mới, Bàn Tử liền muốn dẫn Trường Tuế đi thử vai.

Trường Tuế thử vai nữ chính của bộ phim. Phó đạo diễn vừa thấy ngoại hình của Trường Tuế liền nói không thích hợp, nữ chính trong nguyên tác của bộ tiểu thuyết là một cô gái có bộ dáng rất bình thường, xây dựng hình tượng tương đối thân thiện và gần gũi. Xét về vai diễn này thì ngoại hình của Trường Tuế quá xinh đẹp quá tinh xảo nên ông ấy hỏi cô muốn thử vai nữ phụ không.

Vai nữ phụ trong phim là một cô gái xinh đẹp thuộc thế hệ thứ hai trong gia đình giàu có, trong phim là một cô gái trong nhóm chuyên bắt nạt nhân vật nữ chính.

Bàn Tử từ chối.

Nếu đổi lại là trước đây thì anh ta có thể sẽ nhận mà không cự tuyệt, nhưng bây giờ thì lại khác, bây giờ theo như anh ta thấy thì Trường Tuế đã ôm được đùi của Tần Diệu Văn, tiền đồ sau này của cô nhất định sẽ không giới hạn, sớm hay muộn cũng sẽ nổi tiếng, tiếp nhận kịch bản mới đương nhiên cần phải có sự chọn lựa kỹ càng.

Nhân vật phản diện cũng không thành vấn đề, nữ phụ cũng không sao hết, mấu chốt là vai diễn phải làm sao cho thật nổi bật. Nhưng vai nữ phụ trong kịch bản này ngoại trừ khiến cho mọi người phải chán ghét thì thật sự chẳng có gì là đặc sắc cả, vì vậy cho nên Bàn Tử đã từ chối nhận vai diễn.

……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play