"Tới rồi."

Một đạo âm thanh giày cao gót nện xuống mặt đất, loại siêu xe thể thao màu đen hai bên đèn pha màu vàng giống như một con báo đen dũng mãnh, hung dữ gầm gừ trong đêm. Người phụ nữ đi ngược sáng đèn chiếu tới, làm tôn dáng, thân hình nóng bỏng. Tiếng giày cao gót càng ngày càng gần, Lục Ân Nhị cũng mở mắt ra nhìn, Tiêu Hoa Phong bên cạnh cũng mở theo. Định chứng kiến xem bạn gái của Trương Tư Nam là người thế nào thì đôi con ngươi của anh trừng lớn, phóng to.

Bạn gái của hắn? Vậy mà cũng là bạn gái của anh sao! Anh sững người, Tiêu Hoa Phong thì ngược lại, hắn òa lên một tiếng đầy kinh ngạc, đúng là rất kiều diễm, quyến rũ, hắn giơ ngón trỏ lên cho tên kia một cái bái phục, tìm đâu ra một người đẹp như vậy?

Trương Tư Nam đi tới khoác eo bạn gái hắn ngay khi hắn tươi cười quay lưng lại, bạn gái hắn cũng sững sờ. Sao người kia lại có mặt ở đây? Cả hai người bạn đều thấy bất thường.

"Làm sao vậy bảo bối?".

"Làm sao vậy Ân Nhị?".

Lục Ân Nhị ẩn nhẫn tức giận, anh cố đè nén xuống cơn tức giận của mình:" Thế này là sao? Cố Tiểu Mẫn?".

Tiêu Hoa Phong nghe xong liền ngơ ngác, Trương Tư Nam không khác hắn là bao, đều chưa giới thiệu đã biết tên người ta. Hắn khó hiểu, hai người quen biết nhau sao? Hắn cứ cảm giác có chuyện gì đó không hay xảy ra, ánh mắt anh như ngọn lửa dính chặt trên tay hắn đang ôm eo cô. Anh còn chưa được nắm tay qua mà hắn đã ôm nơi đó một cách tự nhiên.

"Hai người, hai người quen biết nhau sao?".

"Quen, rất quen là đằng khác đấy."

Anh nhấn mạnh từng câu từng chữ làm cho Cố Tiểu Mẫn bên kua run sợ. Tối nay cô ta ăn mặc đặc biệt quyến rũ cùng gợi cảm, bộ váy đen ngắn thắt bông hoa đỏ rực trước ngực, chân váy chỉ ngang đùi có xẻ dọc lên một chút cùng đôi cao gót màu đỏ làm nền, tôn lên đường cong cơ thể cùng với đôi chân trắng nõn thon dài đan chéo nhau.

Lục Ân Nhị không ngờ, có ngày gặp mặt lại có thể gặp trong tình huống này. Đời trớ trêu làm sao. Anh hất cằm giọng nói đầy khinh bỉ nói:" Con xe kia chính là tôi mua cho cô ta chứ ai. Bảo bối của tôi vậy mà cũng là của cậu. Hài thật đấy, không ngờ có ngày ông đây phải đội cái thảo nguyên lên đầu. Cô cắm sừng tôi lâu chưa?".

Anh đột nhiên điềm tĩnh đến lạ thường. Chỉ có Tiêu Hoa Phong bên cạnh đang há hốc mồm không kêu ra thành lời bởi anh đang trút giận lên cái vai của hắn.

Trương Tư Nam một phen ngạc nhiên cùng chết lặng hắn đứng cách xa cô đặc biệt trợn mắt hơn cả anh ban nãy Cố Tiểu Mẫn không ngờ chuyện mình làm đã bị bại lộ chỉ trong một đêm nhưng cô ta muốn vớt vát lại một chút gì đó vội ôm lấy hắn ra bộ tổn thương cô sợ hãi bên miệng ỉ ôi:" Không có anh phải tin em là tên kia nhất quyết theo đuổi em không buông. Em đã chặn anh ta nhưng anh ta năm lần bảy lượt gửi tài khoản khác kết bạn, gửi quà cho em, em không còn cách nào khác."

Tiêu Hoa Phong bối rối, hắn đang không hiểu mọi chuyện xảy ra như thế nào:" Là sao?". Giống như Lục Ân Nhị cùng Trương Tư Nam bị cắm sừng vậy.

Lục Ân Nhị bàng hoàng trước lời nói dối của Cố Tiểu Niệm, anh còn nhớ chính cô ta là người đã bắt chuyện làm quen. Giờ lại tráo trở, trơ trẽn như vậy, khuôn mặt anh say rượu vốn đã đỏ bừng nay tức giận càng thêm đỏ, Tiêu Hoa Phong im lặng từ từ quan sát biểu cảm cùng sắc mặt của người phụ nữ kia, hắn đang vô cùng nghi ngờ người tên Cố Tiểu Mẫn kia.

Trương Tư Nam ngờ vực, hắn không ngờ trên đời đã có chuyện trùng hợp xảy ra như vậy bộ dáng Cố Tiểu Mẫn không giống nói dối, hắn quay qua tra hỏi anh. Lục Ân Nhị nghiến răng nghiến lợi:" Khốn khiếp, lão tử từng này rồi mà vẫn còn bị lừa. Tư Nam, tôi hỏi cậu cậu tin tôi hay tin cô ta, bằng chứng trong máy tôi vẫn còn, ai là người bắt chuyện trước xem ngay là biết đừng để bị lừa về sau thì hối hận đừng trách tôi.

Cố Tiểu Mẫn:" anh đừng tin hắn mọi thứ đều có thể làm giả."

Cô ta lưu luyến vẻ đẹp của Lục Ân Nhị không khỏi nhìn anh mấy lần nữa nhưng xét về sự chiều chuộng, dễ bảo, hào phóng thì cô ta chọn Trương Tư Nam. Chỉ cần mấy câu làm nũng là hắn ta sẵn sàng chi tiền vạn ra cho cô mua sắm.

"Tư Nam, cậu nên tỉnh táo lại vì gái mà quay lưng với huynh đệ sau này chỉ có hối hận."

Lục Ân Nhị ẩn nhẫn nói, Tiêu Hoa Phong ở bên phe anh, hắn từ đầu tới cuối quan sát biểu cảm sắc mặt của Cố Tiểu Mẫn liền biết không phải loại tốt đẹp, hắn bồi thêm:" Tư Nam, nghĩ cho kĩ. Ân Nhị, chúng ta chơi lâu như vậy sẽ hiểu rõ. Chả lại không biết tính cách cậu ấy, Ân Nhị vốn không phải là loại người tự dưng sẽ bắt chuyện làm quen với con gái."

"Thế ý anh là sao? Là đổ lỗi cho tôi, bảo tôi sẽ nhắn tin cho người đàn ông khác khi tôi đã bạn trai? Tư Nam, anh không được nghe bọn họ nói xấu em. Chiếc xe kia là anh ta tự mua, ép em nhận cho bằng được, muốn làm quen em."



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play