Từng bông tuyết nhỏ đang rơi bên ngoài cửa sổ xe, Trác Hành Kiện lái xe hướng về phía nhà của Chân Lạc Mặc, anh ta cảm thấy có chút tẻ nhạt, nên bèn nghiêng đầu qua nhìn Du Hiển Duẫn đang ngồi bên cạnh mình.
Du Hiển Duẫn hiếm khi mà lại ngồi ở vị trí phó lái, mỗi khi anh ngồi gần Trác Hành Kiện như thế này đều là vì muốn nói chuyện trên trời dưới đất, bàn luận đủ chuyện nhân sinh, thế nhưng hôm nay Du Hiển Duẫn lại không nói một lời nào.
Du Hiển Duẫn đã không nói chuyện thì Trác Hành Kiện liền chủ động tấn công, đê tiện mở miệng mà hỏi: “Thầy Du à, bây giờ trên mạng ai cũng khen thầy có lòng dẫn dắt người mới, kết quả là thầy lại dẫn người ta vào trong sổ hộ khẩu nhà mình, tiết tháo của thầy rơi đầy đất rồi đó, có biết không?”
Du Hiển Duẫn lạnh lùng: “Không biết.”
Trác Hành Kiện tiếp tục khiêu khích: “Cũng không biết là ai nói mình cả đời này sẽ không kết hôn nữa, bây giờ cậu cảm thấy trong xe yên lặng lắm chứ gì, nhưng mà tôi chỉ nghe thấy tiếng ‘ba ba ba’ thôi, biết đó là gì không, là âm thanh của sự vả mặt đó.”
Du Hiển Duẫn liếc mắt nhìn Trác Hành Kiện một cái: “Anh nói xong chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT