Du Hiển Duẫn và Chân Lạc Mặc gần như là chạy không ngừng mà quay lại bên tổ A, đoàn phim hiển nhiên là đã biết việc Trăn Trăn bị mất tích, cho nên tất cả các nhân viên, quản lý cùng với diễn viên đều đang đi tìm bé con, đến ngay cả Bùi Chung Hiền đang bị thương ở chân cũng khập khiễng mà đi tìm bé. Vạn Toàn đang lo lắng đứng ở trước cửa đoàn phim chờ Du Hiển Duẫn cùng với Chân Lạc Mặc, còn A Phúc thì đang đi xem lại camera giám sát, muốn nhờ vào đó mà biết được hướng đi của Trăn Trăn.
Du Hiển Duẫn càng chạy càng nhanh, anh chạy đến đoàn phim còn nhanh hơn cả Chân Lạc Mặc, khi nhìn thấy Vạn Toàn thì liền kéo lấy cậu ta mà hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy, thằng bé đâu?”
Du Hiển Duẫn dùng hết sức để mà chạy, lúc này mồ hôi cũng đã thấm ướt hết cả cái áo thun của anh rồi, trên trán cũng đang có mồ hôi hột không ngừng chảy xuống, Vạn Toàn chưa từng thấy anh chật vật như thế này bao giờ, cho nên liền theo bản năng mà lấy ra một miếng khăn giấy rồi đưa cho Du Hiển Duẫn. Du Hiển Duẫn cũng không có nhận lấy, gấp đến mức lại kéo Vạn Toàn thêm một cái, lo lắng hỏi: “Trăn Trăn đâu?”
Ngay khi Du Hiển Duẫn đang truy hỏi tung tích của bé con thì lúc này Chân Lạc Mặc cũng chạy tới, cậu mệt đến mức đứng không nổi, vừa thở hồng hộc vừa dùng cái giọng đã khàn đặc của mình mà hỏi: “Đã tìm được Trăn Trăn chưa?”
Vạn Toàn đang sốt ruột, vừa sợ vừa áy náy, bây giờ đứng trước mặt Du Hiển Duẫn và Chân Lạc Mặc thì cậu nhóc này liền đột nhiên đỏ cả vành mắt.
Vạn Toàn cố gắng đè nén cái cảm giác muốn khóc của mình xuống mà nói: “Vẫn chưa tìm được Trăn Trăn, tất cả là tại em, lúc chị A Phúc qua đoàn phim《Ngõ xưa》để mua kẹo đường cho Trăn Trăn thì bỗng nhiên có người đến trước cửa đoàn phim của chúng ta hô to lên, nói rằng bên đoàn phim《Mùa hè và mùa thu》đang có người đánh nhau. Tất cả mọi người chạy ra ngoài để xem, em đang ôm Trăn Trăn do dự xem có nên đi ra không thì đột nhiên có người vội vàng chạy tới, nói là hai người các anh đang đánh nhau với đoàn phim bên đó, còn nói là anh Du kêu em nhanh chóng tới để giúp hai người. Người đó bảo em cứ qua đó trước để giúp hai anh, còn anh ta thì sẽ ôm thằng bé chạy đến sau, lúc đó em sợ hai người sẽ bị cái gì cho nên cũng không có nghĩ nhiều, đưa Trăn Trăn cho anh ta rồi liền chạy đi.”
Sắc mặt của Du Hiển Duẫn càng lúc càng trở nên khó coi, dường như là anh đã hiểu rõ nội dung của vở kịch này rồi.
Du Hiển Duẫn: “Cậu chạy đến đoàn phim bên kia, thấy không có ai đánh nhau hết, còn Trăn Trăn thì lại mất tích.”
Vạn Toàn hổ thẹn mà gật đầu: “Cũng không biết ai là người đã chạy đến nói đoàn phim bên cạnh đang đánh nhau, còn cái người ôm Trăn Trăn đi thì em thấy rất là quen, nhưng mà em không nhớ ra được đó là ai hết. Lúc đó mọi người ai cũng chạy ra ngoài để hóng chuyện, rất là loạn, cho nên không có ai chú ý tới Trăn Trăn cả.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play