Graham mỉm cười khi cảm nhận được lực đẩy thật mạnh của chiếc máy bay phóng anh thẳng lên trời rời xa khỏi St. Louis, quành ngang qua lối đi của mặt trời xuống hướng Nam rồi cuối cùng cũng nhằm phương Đông thẳng tiến về nhà.
Molly và Willy sẽ có ở đấy.
"Thôi ta đừng trách qua trách lại rằng ai thấy có lỗi vì việc gì. Em sẽ đón anh ở Marathon nhé, anh ngố” cô nói qua điện thoại.
Cũng có lúc anh hy vọng mình sẽ nhớ về đôi ba thời khắc vui vẻ - sự hài lòng khi được thấy những người tại nơi làm việc luôn cống hiến hết mình cho các kỹ năng của họ. Anh cho rằng ta có thể tìm thấy điều này ở bất cứ đâu nếu ta hiểu rõ về những gì mình đang quan sát.
Nói lời cảm ơn đến Lloyd Bowman và Beverly Katz hẳn sẽ là rất không cần thiết, nên anh chỉ nói với họ qua điện thoại rằng mình rất vui lại được làm việc cùng họ.
Có một điều hơi khiến anh băn khoăn: cảm giác của anh khi Crawford quay ra khỏi điện thoại mà nói "Là Gateway".
Có thể đấy là niềm hân hoan mãnh liệt và tàn bạo nhất từng bùng lên trong anh. Thật đáng lo ngại khi biết rằng khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời anh đã đến ngay khi đấy, trong căn phòng bồi thẩm ngột ngạt tại Chicago. Khi mà thậm chí trước khi hắn biết, hắn đã biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT