Hoa Bảo gần như kiệt sức mà cả người lả đi. Nhưng Dương Hạ lại vẫn còn hừng hực khí thế, anh không nỡ làm thêm. Chỉ có thể tắm rửa cẩn thận cho bé con, mang em vào chăn ấm. Sau đó tự giải quyết phần còn lại bằng nước lạnh.
Gần tối thì Hoa Bảo tỉnh dậy, em ngủ một trận đã đời, nhưng cơ thể lại đau nhức không thôi. Đây là hậu quả của cuộc hoan ái mãnh liệt vừa rồi. Em nhăn nhó mặt mày, một tay ôm eo một tay làm điểm tựa lết xuống giường. Định gọi Dương Hạ “Ch....chồng...!” Em phát hiện giọng bản thân mình khàn như vịt đực. Thật muốn đi tìm Dương Hạ xử tội mà.
Hoa Bảo mệt mỏi mở cửa đi ra khỏi phòg muốn đi tìm Dương Hạ. Nhưng căn biệt thự này rộng quá, chỉ qua vài lần quanh, Hoa Bảo đã ngơ ngác. Hình như em lạc rồi, ai bảo nhà này rộng như vậy. Rất nhanh em đã tìm đc đường xuống tầng một.
Hoa Bảo đảo mắt nhìn xung quanh, phát hiện ở một góc khuất có một dãy hành lang rất nhỏ, kéo dài xuống phía dưới. Có thể là tầng hầm. Em tò mò bước lại, những bậc thang dốc và tối, nhưng không gọi là bẩn, vẫn có thể đi xuống được.
Hoa Bảo mang trong mình nỗi nghi hoặc mà bước xuống. Đến khi chạm đến bậc cầu thang cuối cùng, em phát hiện thế mà lại có một dãy hành lang rộng lớn trước mắt, ánh đèn mờ nhạt xung quanh hai bức tường không đủ chiếu sáng mọi vật. Em vừa sợ hãi vừa tò mò từ từ bước đi.
Dọc theo dãy hành lang là những cánh cửa sắt chắc chắn. Không gian tĩnh mịch vô cùng. Rất nhanh em đã đi đến cuối dãy hành lang. Hoa Bảo vừa hoài nghi vừa nắm một tay nắm cửa sắt cuối cùng, nặng nề mà kéo mở.
Căn phòng bên trong u ám có chút ánh đèn vàng mờ ảo. Ánh sáng không đủ bao phủ căn phòng, nhưng đủ để em thấy hình bóng người trước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT