“Oa...hức...Tạ Mẫn...anh đùa tôi sao? Vậy giờ Chuông Nhỏ không nhận ra tôi nữa phải làm sao?” Hoa Bảo sau một hồi nghe Tạ Mẫn kể lại toàn bộ sự việc cũng không quá sửng sốt. Việc em trọng sinh không phải cũng là chuyện vô lý sao? Cho nên khi chứng kiến một chuyện phi lý khác như kiểu mèo có thể biến thành người. Em hoàn toàn thấy bình thường.
Chỉ là có hơi mơ hồ, bản thân chỉ mới vắng mặt chưa bao lâu mà thú cưng của mình đã vào tay người khác. Em giương ánh mắt oán hận nhìn Dương Hạ, phải, tất cả là tại Dương Hạ hết!
Dương Hạ thấy bảo bối nhìn mình tức giận như vậy chỉ có thể cười khổ. Bản thân anh còn không ngờ loại chuyện thể xảy ra được. Anh xoa xoa mi tâm mệt mỏi, ôm Hoa Bảo vào lòng an ủi “Bảo bối đừng giận sẽ không tốt cho sức khỏe, anh có thể tìm một con mèo khác cho em.”
“Hư!!…Chuông Nhỏ không phải là món đồ có thể đổi là đổi, chồng…chồng...làm cách nào cho mèo nhỏ nhận em đi.”
Hoa Bảo hết sức tức giận, em đấm đấm mấy cái vào ngực anh, miệng chu chu hờn dỗi. Dương Hạ thấy mà yêu không chịu được.
Chuông Nhỏ trong dạng người từ nãy đến giờ vẫn ngồi ngoan bên cạnh Tạ Mẫn. Còn không quên bám chặt tay anh. Em đang rất sợ hai người lạ trước mặt, bây giờ em chỉ có Tạ Mẫn là người có thể dựa dẫm duy nhất.
“Ông chủ, cậu chủ, có thể để Chuông Nhỏ sống cùng tôi không?” Tạ Mẫn hỏi là hỏi cho có thôi, chứ thực ra nếu lần này Dương Hạ muốn đòi lại mèo con, anh cũng nhất quyết không đưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT