Ly gián Bá Cửu Lục và Dung Chanh rất đơn giản, Dụ Kiều Nga ngày nào mà chẳng làm. Cậu không những thích nói xấu bá đạo tổng tài mà còn mach lẻo với Lam Dực chuyện tốt mà gã đã làm với trai nhà lành.
Cái khó là, tạo tình huống để ba người diễn màn “Anh chọn ai!” đặc sắc.
Lam Dực không ra nước ngoài như lịch trình đã sắp xếp, hắn cũng từ bỏ công việc mà ông nội tìm cho. Bây giờ hắn là người đã có gia đình, nếu cứ bay ra nước ngoài miết thì người yêu bỏ hắn theo trai lạ thì sao. Chờ đấu thầu xong mảnh đất phía Bắc, xem như thảnh thơi rồi, có thể đưa Dụ Hoàng Yến đi chơi.
Dụ Kiều Nga làm ổ trong văn phòng của hắn cả ngày, kéo sô pha đến trước cửa kính vừa phơi nắng vừa xem lại tài sản của mình.
Trong khi Bá Cửu Lục còn đang chờ tới cuối tháng để tổng kết lợi nhuận, đếm những xô vàng đầu tiên, cậu đã có khối tài sản kếch xù rồi.
“…Wow, nhiều thật.” Ăn cả đời cũng không hết mất.
Hệ thống đắc chí: [Làm xong nhiệm vụ cúng cùi còn nhiều nữa.] Nhiệm vụ đầu tiên tiền ít nó ăn bớt ăn xén vài đồng hơi khó, nhưng với tiền tỷ tính lên thế này, nó đã xén không ít.
“…”
Giàu quá thì làm gì?
Đi quyên góp!
Lam Dực thấy Dụ Kiều Nga hăng hái quyên góp như vậy, cũng không hỏi tiền của cậu ở đâu ra, chỉ tư vấn: “Vậy đi đấu giá từ thiện? Tiền đấu giá vật phẩm sẽ được trích ra xung vào công quỹ nhà nước. Đó là con đường chính quy, cũng sẽ có giấy tờ chứng nhận…”
Dụ Kiều Nga cảm thấy anh yêu mình nói gì cũng đúng: “Em sẽ cân nhắc.”
Cạch.
Cửa phòng bị mở ra từ bên ngoài, Dung Chanh bước vào, trên tay còn cầm một sấp tài liệu: “Chủ tịch, phía trên muốn chúng ta ra giá chót, ngày mốt sẽ bắt đầu đấu thầu…”
Lam Dực gật đầu: “Được, chuẩn bị tài liệu đi.”
Dung Chanh đưa qua tài liệu đang cầm trên tay: “Dạ đây.”
Phải nói so với Tô Huỳnh đã bị đuổi việc, thụ chính xuất sắc hơn nhiều.
Dụ Kiều Nga thấy cậu ta len lén nhìn mình, cười tủm tỉm nói: “Ăn trưa đừng đi phòng ăn, theo bọn anh đi nhà hàng.”
Dung Chanh mặt mày sáng rỡ, gật đầu lia lịa: “Dạ!”
Có lẽ không đi theo cốt truyện nhận bố mẹ ruột hào môn đối với Dung Chanh là hạnh phúc nhất. Cậu ta sẽ không bị Dung Châu tính kế, Dung Bạch ghen ghét bỏ mặc, cha không thương mẹ không thể bảo vệ.
Cũng sau hôm đó mà cậu ta nghỉ việc ở công ty Bá Cửu Lục qua đây làm việc. Lam Dực vì muốn đền bù tổn thất thay em trai, chiếu cố cậu ta rất nhiều, tiền lương gấp bốn, phúc lợi thưởng thêm nhiều, chỉ cần cậu ta có năng lực trụ được lâu, tiền mỗi tháng sẽ tăng đều đều. Tuy phải xa Bá Cửu Lục cậu ấy có chút phiền muộn và buồn bã, nhưng phải xa gã thì mới kiên cường lên được.
Dung Chanh rất biết ơn Dụ Kiều Nga.
Cậu cũng cảm thấy vui mừng thay cho bé thụ này, thà ở bên cạnh bố mẹ nuôi nghèo khổ nhưng có tình thương còn hơn nhảy vào hố lửa. Cậu không thể giúp được gì vì bị hệ thống cản trở, có được như ngày hôm nay là do Dung Chanh có ý chí, tự mình làm được.
Về phần Bá Cửu Lục, nhìn đơn từ chức với nét chữ trong veo tròn tròn quen thuộc của tình nhân nhỏ, tâm trạng cứ như ngồi tàu lượn siêu tốc. Qua bữa tiệc, người có não đều sẽ chọn đi theo người giúp đỡ mình còn hơn là đi theo cấp trên chỉ biết khoanh tay đứng nhìn. Gã muốn bắt Dung Chanh về nhốt lại, nhưng lại sợ Dụ Kiều Nga báo cảnh sát bắt mình, sợ Lam Dực cho chổi lông gà vào mông nhưng sẽ không tuyệt tình bỏ rơi em trai. Nếu hai người này mà về chung một nhà, người khổ sau này chính là gã.
“…” Dụ Kiều Nga trở thành anh dâu sẽ thế nào gã không dám tưởng tượng.
Dù kiếm lời mấy trăm triệu, Bá Cửu Lục vẫn không hề thấy vui vẻ, khuôn mặt đen sì làm đám cấp dưới rén ngang.
Dung Chanh…
________
Buổi đấu giá từ thiện.
Buổi tối.
Bây giờ ai ai trong thành phố cũng biết doanh nhân Lam Dực có bạn trai, người đàn ông độc thân lâu năm cao phú soái là chậu đã có hoa, đi đâu cũng đưa theo tình yêu của mình đi cùng.
Nhưng kèm theo đó là những tin đồn không hay: Dụ Kiều Nga có xứng với Lam Dực đâu? Chỉ là một thằng con trai tầm thường, lấy tư cách gì sánh bước bên chủ tịch tập đoàn?
Đơn giản là những người này đang ghen tị với mình, hiểu như vậy, cậu cảm thấy bọn họ cũng cute lắm.
Hội đấu giá từ thiện được tổ chức với mục đích góp tiền đưa đến các vùng quê nghèo khó, hoặc viện mồ côi. Vậy nên sẽ không có các thành phần tư bản mất nhân tính như Dung Châu, Bá Cửu Lục…
“Anh họ!”
Vừa mới nhắc, Bá Cửu Lục từ đâu chui ra, tiến tới vấn an Lam Dực.
“…” Sao khứa này không làm theo kịch bản nhỉ?
Gã biết Dung Chanh đã trở thành trợ lý của anh trai mình, cho nên muốn tìm cơ hội để tiếp cận cậu ta, nối lại tình xưa.
Bá Cửu Lục rõ ràng đã chán cơm thèm phở, nhưng vị của phở lại không ngon như gã tưởng, nên gã muốn quay về ăn cơm như trước.
Nhìn Dụ Kiều Nga đang thù lù đứng đó trừng mắt mình, gã rớt mồ hôi, lễ phép chào hỏi: “Anh…dâu, chào ạ.”
“…Ừm.” Hình như có thằng em chồng thế này cũng không tệ.
Tuy bây giờ cậu chỉ là anh dâu giả, nhưng không lâu nữa sẽ thành thật thôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT