Ăn cơm xong, mẹ Cao Hoàng Kiệt kéo vào phòng nói chuyện.

"Lấy vợ đi con lần nào cũng thế mày biết mẹ sốt ruột lắm không?" - Lý Tiêu nhìn con mình yêu thương cũng không nổi vì sợ cứng đầu của nó.

Lý Tiêu là người gốc Hoa có quen biết rất nhiều người bạn có thể giới thiệu cho Cao Hoàng Kiệt nhưng nó cố chấp tìm mọi cách phá đám.

Lý Tiêu không thể chờ đợi lâu liền nghiêm túc sắp xếp đối tượng xem mắt cho anh.

"Tối nay bảy giờ tại nhà hàng hoa mai có người sẽ đến là một cô gái họ Trần nghe qua mẹ thấy rất hợp với gia cảnh nhà chúng ta, khi nhìn con bé đó từ trong ảnh mẹ đã thấy được cháu nội sẽ trông ra sao rồi" - Lý Tiêu vẽ ra một khung cảnh đẹp như tiên mộng nhưng Cao Hoàng Kiệt sớm dập tắt nó.

"Mẹ thích thì đi mà xem" - Cao Hoàng Kiệt vốn muốn nói ra đã có người phụ nữ đóng thuê vợ nhưng anh muốn chờ khoảng thời gian nữa để điều tra ra lai lịch người đàn ông bí ẩn.

"Mày... tại sao mày luôn cãi lại tao hả? Bao nhiêu lần mày phá đám tao muối mặt với người ta thế nào hả? Tao không cần biết tối nay bằng mọi giá mày phải đi bằng được bằng không thì đừng gọi tao tiếng mẹ nữa!" - Lý Tiêu tức muốn đau tim mở cửa ra khỏi phòng.

Cao Hoàng Kiệt khó chịu không biết làm sao đột nhiên Tôn Đức Chiến mở cửa đi ra từ phòng vệ sinh.

"Cậu... tại sao lại ở trong đó?!" - Cao Hoàng Kiệt giật mình quay phắt lại vì tiếng mở cửa.

"Sếp! tôi đã nghe hết những gì bác Lý nói rồi!" - Tôn Đức Chiến ra vẻ tự tin như có cách giúp Cao Hoàng Kiệt thoát khỏi đợt sóng gió này.

"Vẻ mặt này là sao? Bỉ ổi" - Cao Hoàng Kiệt chưa nghe ý kiến đã chê bai thái độ kia.

"Sếp! Cao Nhất Điển cũng bị giục cưới hay bằng cách anh đẩy người tối nay cho cậu ấy đi".

"Không được, anh ta sẽ không chịu đi thay...

cậu không thấy anh ta cũng kịch liệt phản đối chuyện hôn sự sao?" - Cao Hoàng Kiệt đương nhiên biết rõ tính tình Cao Nhất Điển ra sao.

"Cậu đúng là ngoài cái lắm lời ra chẳng được tích sự gì".

"Sếp... tôi đã nghĩ ra cách này để giúp anh thoát nạn vậy mà..." - Tôn Đức Chiến tỏ ra vô cùng đáng thương hơn là đáng trách.

"Cậu không nghĩ là bên kia bố tôi cũng sắp xếp cho anh ấy một mối sao? Bố mẹ tôi họ đã bàn với nhau trước rồi! Nếu bây giờ tôi muốn Cao Nhất Điển đi thay thì thể nào tôi cũng sẽ thay anh ta cho mối khác" - Cao Hoàng Kiệt thâm sâu suy luận lẽ một đổi một thì cũng bằng hòa mà anh lại không muốn như thế.

Tôn Đức Chiến muốn bày tỏ ý kiến nhưng thút thít chẳng dám lên tiếng sợ sếp trừ tiền lương ít đến thảm thương của mình.

Tách.

Cao Hoàng Kiệt nghĩ ra kế hoạch hay ho không bị thiệt hại.

"Tôn Đức Chiến, cậu mau đi tìm anh tôi để trao đổi đi".

Tôn Đức Chiến còn nghĩ cách của mình đã được sếp chọn liền tự hào biết bao.

"Hehehe... Sếp đúng là".

...****************...

"Sếp! Cao Nhất Điển đã đồng ý rồi!" - Tôn Đức Chiến vui mừng báo tin.

Cao Hoàng Kiệt không dễ dàng tin: "Sao anh ta lại dễ dàng đồng ý như vậy?! Cậu dám nói dối tôi?".

"Đây hoàn toàn là sự thật mà sếp, vậy tối nay sếp sẽ đến địa chỉ cao ốc biển xanh tầng sáu mươi hai nha!".

Cao Hoàng Kiệt nhếch mép mở miệng: "Tối này e rằng... người đến là cậu rồi".

Tôn Đức Chiến vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ, bật ngửa lắp bắp:

"Hả? Anh nói gì?".

Cao Hoàng Kiệt đổi vị trí cho Cao Nhất Điển hai anh em đi thay nhau. Thay vì Cao Hoàng Kiệt phải gặp người xem mắt do Lý Tiêu giới thiệu sẽ đi gặp người xem mắt do bố Cao giới thiệu cho Cao Nhất Điển.

Còn Cao Nhất Điển sẽ đi xem mắt do Lý Tiêu giới thiệu.

Lịch đổi rõ ràng, minh bạch hai bên đã trao đổi có qua có lại rồi bây giờ sếp đẩy mình vào vực sâu không đáy thế này.

Sự thật là Cao Hoàng Kiệt muốn đổi cho Cao Nhất Điển để anh ta sẽ đi thay cho mình còn Cao Hoàng Kiệt sẽ để Tôn Đức Chiến đi cho mình.

Một mũi tên trúng hai đích, anh còn đề cao trí thông minh của mình.

Nhưng... điều mà Cao Hoàng Kiệt chưa ngờ đến rằng anh trai mình có thực sự đi hay không?

Thôi kệ, trước mắt tính trước.

"Tôn Đức Chiến cậu là người tôi luôn tin tưởng không thể để tôi thất vọng được, đúng chứ?"

"Thôi mà sếp...!" - Trợ Lý Tôn cố van nài vì sự tự do.

"Cậu yên tâm mà đi xem mắt tôi sẽ không bạc đãi cậu đâu?".

Nếu bây giờ không phải đang nghe điện thoại thì Tôn Đức Chiến sẽ trực tiếp bác bỏ để không phải hứng chịu rồi.

"Tôn Đức Chiến... Tôi mà biết cậu trốn để tôi khó xử trước mặt Cao Nhất Điển và mẹ tôi thì cậu sớm nghỉ việc không lương đi là vừa".

Nghe đến công việc bị đe dọa Tôn Đức Chiến sợ khóc ra máu chỉ biết gật đầu lia lịa thôi.

"Vâng... vâng sếp! Tôi đi liền đi liền bây giờ!".

Lúc này nghe tiếng hài lòng từ Cao Hoàng Kiệt mới dám cúp máy.

Hôm nay trời đầy sao, ánh trăng tròn vành vạnh mới đẹp làm sao.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play