Tôi và nam phụ phản diện Khải Thành vừa bước xuống lầu, đã thấy anh trai hờ và mẹ Liên đang bày biện các món ăn trên bàn gỗ. Khi hai người nhìn thấy chúng tôi, họ đã vẫy tay và gọi chúng tôi cùng vào phòng ăn.
Căn nhà của mẹ Liên khá ấm cúng và thoải mái, mặc dù không phải biệt thự nhưng nó được bày trí rất gọn gàng, nội thất cũng là hàng cao cấp. Những vật dụng trông thì đơn giản, nhưng các đường nét rất rõ ràng và tinh tế. Lúc nhìn thoáng qua chúng, tôi còn tưởng chúng chẳng có gì đặc biệt, nhưng khi hỏi kỹ về chúng thì mới biết, chúng đều có tên gọi và được một vị nghệ nhân tự tay làm nên. Từ lọ hoa trang trí đến cái bàn, cái ghế hay ấm chén pha trà ở phòng khách đều có màu nâu trầm đơn giản, nhưng lại không làm mất đi vẻ sang trọng và tính nghệ thuật vốn có của một nhà điêu khắc tài ba.
Căn phòng bếp được ngăn cách với các gian phòng khác bằng một cánh cửa kính khung gỗ để tránh mùi thức ăn ám vào đồ đạc trong nhà. Hơn nữa, căn phòng này còn có một cửa sổ rất rộng để có thể giúp căn bếp trở nên thông thoáng và nhìn được ra khu vườn phía sau nhà. Mỗi buổi sáng và trưa, ngồi ăn trưa hay ăn sáng, tôi lại có thể nhìn thấy những chú chim hót líu lo hay những chú bướm sặc sỡ đang bay nhảy trên những cánh hoa với đủ loại màu sắc khác nhau. Hiện đang vào tầm sáu giờ tối, cửa sổ đã được đóng lại vì tiết trời đã chuyển lạnh, có lẽ sắp vào thu nên khí hậu mới mát mẻ như thế.
Với học sinh Việt Nam, mùa thu là mùa tựu trường và nó cũng khiến tôi nghĩ đến việc “mình” sắp phải đi học lại rồi!
Buồn thật đấy…
Cậu nhóc nam phụ Đông Phong này năm nay mới lên lớp bảy, đúng là không biết sẽ phải học đến ngày tháng năm nào nữa, hay là đăng ký thi nhảy lớp nhỉ?
Nhưng làm vậy thì nổi bật quá, nó sẽ kéo theo nhiều ánh mắt của những người khác…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT