Nghĩ như thế Giang Nhược vẫn thấy vui, vui vì Tịch Dữ Phong biết cô đơn, cũng vui vì người bên cạnh anh khi anh thỉnh thoảng cô đơn là cậu.
***
Ngày nghỉ thứ hai, Giang Nhược dậy muộn hơn.
Cậu vừa ngáp vừa từ phòng cho khách đi ra, trông thấy Tịch Dữ Phong ngồi trước bàn ăn thì không khỏi sửng sốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT