Lúc Vân Hiện đưa Khương Nghênh về nhà xong, đã sắp hai giờ sáng rồi. Anh tắm rửa qua, rồi lấy hai lon bia trong tủ lạnh đẩy cửa đi vào phòng Lý Chí Thành.
Tiếng bàn phím và kích chuột đang vang lên lạch cạch, Lý Chí Thành đang đeo tai nghe, ngồi khoanh chân trên ghế, đang đổ dồn chú ý vào trò chơi.
Vân Hiện ngồi bên mép giường, nhét một lon bia vào tay hắn, hỏi: “Bao giờ đánh xong?”
Hai tay Lý Chí Thành đang bận, liếc anh một cái, lại nhanh chóng nhìn trở lại màn hình: “Đợi chút, đợi đã____Đệch, không phải bảo cậu đợi chút sao, cậu lên cho tôi!”
Có những lúc Vân Hiện cực kì hâm mộ tên đần này, nửa đêm hắn không ngủ có khả năng đang chơi game hoặc xem bóng đá, chơi mệt xem chán rồi thì nằm lăn ra ngủ, một giấc đến khi trời sáng, chất lượng giấc ngủ tốt không thể tốt hơn.
Lý Chí Thành kích động giao lưu với đội viên trong trò chơi: “Mẹ kiếp, cậu có thể chú ý hơn một chút không anh hai? Ông đây đây chơi súng chứ đâu phải làm mẹ cậu, mấy chục phút này tôi chẳng làm cái mẹ gì toàn phải đỡ cậu thôi đấy.”
Vân Hiện cau mày, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: “Hôm nay cậu nóng nảy thế làm gì? Chu Dĩ lại làm gì cậu hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play