Lam Xảo Nhiên ngồi giữa bà Vu và Vu Tiệp Trân, cùng nhau nói chuyện với mọi người, thời gian khá nhanh cô đã hòa nhập bởi vì họ cũng rất dễ thương và hòa đồng, chỉ có bạn gái của Vu Phát, đặc biệt Đường Tịnh Thi là có vẻ như không thích cô lắm.

Thế nhưng, cô cũng mặc kệ họ, vốn dĩ vai vế ngang hàng với nhau, muốn sao thì cô tiếp đón tới đó.

Lúc này, Vu Tiệp Trân nhỏ nhẹ cất tiếng:

“ Vu Duẫn thấy thế nhưng nóng tính với độc đoán, cộc cằn, dì và chị đã khuyên rất nhiều nên hiện tại cũng giảm bớt vài phần, biết kiềm chế hơn. ”

Nghe vậy, bà Vu gật đầu và tiếp lời:

“ Có việc gì, con cứ nói với bác, đừng để bản thân chịu thiệt thòi. ”

Lam Xảo Nhiên như mở cờ trong bụng, vô cùng vui sướng, và dù bà Vu không nói thì cô cũng chẳng để bản thân bị ức hiếp, càng không phải thuộc tuýp người chịu đựng hay nhẫn nhịn bất cứ ai.

“ Dạ vâng! ”

Trong thời điểm lúc này, Vu Duẫn đang ở bên ngoài nghe điện thoại, chẳng hay biết mình đang bị chị gái nói xấu. Vừa cúp máy, định xoay người quay bước trở vào thì đột nhiên có bàn tay đặt lên vai anh, âm thanh cất vang:

“ Chú Duẫn! ”

“ Gì thế Vu Trác? ”

Vẻ mặt của Vu Trác có chút mất tự nhiên và ngại ngùng, sau đó lí nhí lên tiếng:

“ Cháu thực sự không biết Xảo Nhiên...à không...thím út có hôn ước với chú, nên mới theo đuổi và tỏ tình, chú cho cháu xin lỗi nhé! ”

Hai hàng lông mày của Vu Duẫn nhíu lại, bàn tay bắt giác nắm chặt chiếc điện thoại, ánh mắt chẳng còn thiện cảm dành cho đối phương.

Dĩ nhiên Vu Trác nhận ra điều đó, càng gấp gáp giải thích hơn nữa:

“ Cháu từ nhỏ đã ở Mỹ, ít khi về đây, cháu có biết gì đâu, tại do chú không sớm giới thiệu, thế làm sao cháu biết mà né ra chứ, đúng không?

- Nhưng mà thím út chung tình lắm đấy, chẳng hề giấu giếm, thừa nhận rằng đã có bạn trai và bảo cháu đừng làm phiền nữa. Ai mà ngờ, bạn trai chính là chú chứ. ”

“ Cái gì? ”

Sắc mặt của Vu Duẫn đột ngột thay đổi trở nên lạnh lùng như tản băng, nhưng căn bản trong người của anh đã cháy rực ngọn lửa ghen tuông, sau đó nóng vội hỏi lại:

“ Đã có bạn trai sao? ”

“ Vâng, thì là chú đó! ”

“ Là lúc nào? Cách đây bao lâu? ”

Vu Trác cảm thấy có điều gì đó sai sai, chẳng biết Vu Duẫn đang nóng với mình hay với người thứ tư xuất hiện trong câu chuyện. Thế nhưng, sự thật là cậu vô tội.

“ Trước khi tốt nghiệp Đại học, hơn một năm rồi! ”

Rõ ràng người ‘ bạn trai ’ đó chẳng phải là Vu Duẫn anh, cả hai biết nhau nhưng không hề quen nhau, chỉ tiếp xúc thân mật từ ngày gia đình anh sang nhà cô xin cưới.

Vậy là cô đã có bạn trai, thế chia tay trước đó hay vì hôn ước với anh mà cả hai xa nhau?

Có lẽ thích thầm là quyết định sai lầm, anh nên mạnh dạn theo đuổi và tỏ tình với cô ngay từ khi xác định bản thân rung động.

Nhưng là vì gì, thì cô cũng đã đồng ý gả cho anh.

“ Được rồi, không biết không có lỗi, chú chấp nhận lời xin lỗi của cháu! ”

Vu Duẫn vỗ vào bên vai của Vu Trác, gặn ra nụ cười nhưng vốn dĩ trong lòng đang vô cùng khó chịu, và cũng chẳng giải thích với cậu ấy rằng người ‘ bạn trai ’ đó không phải là anh.

Sau đó, cả hai quay lại phòng khách, và lúc này, Vu Duẫn lên tiếng:

“ Cũng trễ rồi, vào phòng ăn thôi, vừa dùng bữa vừa trò chuyện. ”

Sau câu nói đó, mọi người lần lượt đứng lên và ngay cả Lam Xảo Nhiên cũng vậy, đưa ánh mắt nhìn anh rồi định cùng với Vu Tiệp Trân và bà Vu bước đi. Thế nhưng, Vu Duẫn lập tức tiến đến, công khai choàng tay ôm lấy bả vai cô kéo sát vào người, dưới sự chứng kiến của tất cả.

Thấy thế, Vu Phát trêu chọc nhếch môi cười khẽ, làm hành động choàng tay lên vai bạn y hệt như anh, tặc lưỡi lên tiếng:

“ Chậc, chậc, chú Duẫn của chúng ta chắc nôn đến ngày kết hôn lắm! ”

Lam Xảo Nhiên đỏ mặt ngượng ngừng trước mọi người, khuỷu tay lén lút liên tục thọt vào bên hông của Vu Duẫn như bảo anh mau buông ra, nhưng tất cả đều vô ích.

“ Vu Duẫn... ”

“ Lúc các anh bằng tuổi em bây giờ thì con đã hai ba tuổi, dĩ nhiên là em phải nôn rồi! ”

Thế nhưng, đôi khi kết hôn quá sớm cũng là sự thất bại. Anh hai họ Vu Thành có ba người vợ, Vu Trác là con của người vợ đầu tiên, cả anh họ Vu Phát cũng thế, từng đỗ vỡ hôn nhân và bạn gái này chẳng biết thứ bao nhiêu, chỉ riêng anh họ thứ ba Vu Cảnh là gia đình một vợ hai con êm ấm, và là người được ông nội Vu tin tưởng giao cho trọng trách kế nhiệm tiếp quản tập đoàn Vu Thị.

“ Vậy vợ em phải sinh đôi thì em mới đuổi kịp với bọn anh! ”

Ngặt nổi, Lam Xảo Nhiên cô bảo bốn năm nữa mới chịu sinh con cho Vu Duẫn anh.

Nếu thế thì phải sinh ba mới kịp!



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play