Hôn Ước, Mê Đắm Em

Chương 13: Đến Thăm


1 tháng

trướctiếp

Ở chơi đến gần xế chiều Vu Duẫn mới đưa Lam Xảo Nhiên về nhà, suốt thời gian trên xe cô không nói năn lời gì, trầm ngâm ngồi đó và ánh mắt luôn nhìn về phía trước.

Lăng Hiện chủ nhật được nghỉ, nên hôm nay Vu Duẫn đích thân lái xe.

Lúc này, chiếc xe dừng lại trước cổng nhà, Vu Duẫn nhìn qua Lam Xảo Nhiên đang mở dây thắt an toàn, đột nhiên đưa tay ngăn lại, lên tiếng:

“ Sao thế, giận anh rồi à? ”

“ Anh làm gì để em giận? ”

Vu Duẫn bật cười, véo yêu vào gò má của Lam Xảo Nhiên, lại hỏi:

“ Thế, ghen à? ”

Lam Xảo Nhiên nhướn mày tự đắc, bờ môi chúm chím uốn lượn kiêu ngạo trả lời:

“ Ghen á? Tại sao phải ghen? Tần Di Linh cũng đâu hơn em điều gì, chẳng có lý do gì để lo sợ. Em chính là kiểu phụ nữ giữ sắc, không giữ chồng! ”

Lam Xảo Nhiên cô không ghen vô cớ hay suốt ngày giám sát ‘ giữ chồng ’ đâu nhé, quan điểm của cô rất rõ ràng.

Thế nên, Tần Di Linh, bạn gái cũ của anh đến nhà chơi hay đến tập đoàn Vu Hoàng làm việc đều không thể lay động được lý trí của cô, mà trở nên ghen tuông mù quáng, hành động hồ đồ và nói năn mất kiểm soát, nhưng phải thừa nhận có chút khó chịu khi Đường Tịnh Thi gọi cô ấy là ‘ mợ út ’.

“ Thật không? ”

“ Vợ chồng là phải tin tưởng nhau, em đặc biệt không thích đàn ông có tính gia trưởng, độc đoán với ghen tuông vô cớ, anh lỡ có thì sớm thay đổi đi. ”

Khuôn mặt đang hào hứng của Vu Duẫn lập tức biến sắc, vốn dĩ những tính đó anh phải công nhận mình đều có một chút. Cả tuần nay nghe tin cô được mấy nhân viên nam trong tập đoàn để ý, là máu nóng của anh muốn sôi sục nổi lên nhưng cố kìm nén.

Sau đó, Vu Duẫn lãng tránh, lên tiếng:

“ Chúng ta xuống xe thôi. ”

“ Anh trốn cái gì nhỉ? ”

Lam Xảo Nhiên chống cằm, lông mày nhướn lên nhìn thẳng vào đối phương.

Vu Duẫn khẽ nhíu lại, trả lời:

“ Ai cũng đều có tính xấu, quan trọng là đã khắc phục hay chưa, anh đang sửa đổi từng ngày em không thấy sao? ”

“ Anh không được sử dụng bạo lực với em đấy. ”

Vu Duẫn buồn cười đỡ trán, lên tiếng:

“ Anh đâu có tệ đến thế. ”

...----------------...

Sau khi Vu Duẫn trở về, Lam Xảo Nhiên thay đồ sửa sạng ra ngoài, sắc mặt vui tươi khi ở bên anh cũng thay đổi trở nên u sầu buồn bã, chuẩn bị đến nhà thăm Cao Vỹ Tường.

“ Uyển Uyển, cậu gửi địa chỉ nhà của anh Vỹ Tường qua giúp tớ với. ”

“ Cậu định gửi thiệp mời hả? ”

“ Không, tớ chỉ muốn đến thăm anh ấy thôi. ”

30 phút sau đó, Lam Xảo Nhiên có mặt tại một khu chung cư bình dân theo địa chỉ Nhạc Uyển Uyển đã gửi, anh trai của cô ấy và Cao Vỹ Tường là bạn thân với nhau, nên biết được cuộc sống hiện tại của anh ấy.

Đứng trước cánh cửa của một căn hộ, Lam Xảo Nhiên đưa tay ấn chuông bên tường liên tục hai cái, từ tốn đứng chờ và đang lo lắng không biết Cao Vỹ Tường có ở nhà hay không, cứ sợ anh ấy ra ngoài vào ngày chủ nhật.

Thế nhưng, vài phút sau đó cánh cửa được mở ra, người bên trong vô cùng bất ngờ trước sự xuất hiện của Xảo Nhiên, thậm chí có suy nghĩ đây chỉ là ảo giác.

“ Lâu quá không gặp anh, Vỹ Tường! ”

“ Xảo Nhiên... ừm... mời em vào nhà. ”

Cao Vỹ Tường lúng túng không thôi, tâm lý vẫn chưa được ổn định, nép qua một bên để Lam Xảo Nhiên bước vào, sau đó lập tức đóng cửa và lịch sự cùng cô đến sofa.

“ Xảo Nhiên, mời ngồi, anh đi rót nước. ”

“ Vâng. ”

Lam Xảo Nhiên chậm rãi ngồi xuống và đưa mắt quan sát căn hộ, cuối cùng dõi theo Cao Vỹ Tường đang pha một cốc trà.

Sau đó, anh ấy mang tới đặt xuống dưới bàn, ngay trước vị trí của cô, lên tiếng:

“ Mời em. ”

“ Cảm ơn anh! ”

Lam Xảo Nhiên lịch sự cầm lên, thổi qua và uống một ngụm, cuối cùng đặt xuống nhìn Cao Vỹ Tường điềm đạm cất lời:

“ Công việc của anh vẫn ổn chứ? ”

“ Vẫn ổn! Em về khi nào? Đã đi làm ở đâu chưa? ”

“ Em về cũng được mấy tháng rồi, đang làm ở tập đoàn Vu Hoàng! ”

Cao Vỹ Tường mỉm cười khe khẽ và gật đầu. Thấy thế, Lam Xảo Nhiên đi thẳng vào mục đích đến đây, nhẹ nhàng lên tiếng:

“ Bệnh tình của anh thế nào rồi? ”

“ Em đến đây vì vấn đề đó sao? Em lo lắng cho anh hả? ”

Vừa thấy Lam Xảo Nhiên cô, Cao Vỹ Tường anh đã nghĩ đến nhưng không dám mơ tưởng hay hy vọng, nào ngờ nó là sự thật. Thế thì đối với cô, anh cũng rất quan trọng.

“ Ừ... em chỉ vừa hay tin anh mắc bệnh, nếu không đã đến thăm anh sớm hơn, cố gắng lên nhé Vỹ Tường! ”

“ Cảm ơn em! ”

Nghe thế, Lam Xảo Nhiên lại lên tiếng:

“ Nếu anh có gặp khó khăn gì về kinh tế, cứ nói với em đừng ngại, em nhất định sẽ giúp anh, cũng không cần phải trả gấp. ”

“ Xảo Nhiên, trả lời thật lòng cho anh biết, em có thích anh không? ”

Hai mắt của Lam Xảo Nhiên hơi căng ra, cũng khá ngạc nhiên trước câu hỏi của đối phương dành cho mình, sau đó nhỏ nhẹ trả lời:

“ Em lo lắng cho bệnh tình của anh, với tư cách là một người bạn khá quen thân. Vỹ Tường à, anh đừng thích em nữa, chúng ta không có kết quả đâu. ”




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp