Tám Năm Quên Lãng

chương 13


4 tháng

trướctiếp

Tôi bằng lòng chăm sóc Nhiếp Phong chỉ vì quyền nuôi dưỡng Tiểu Hải, bác sĩ nói Nhiếp Phong không thể chịu đựng kích thích mạnh nên tôi xem anh ta như không khí.
Khi chúng tôi về đến nhà, Tiểu Hải đang làm bài tập.
Tôi ném Nhiếp Phong ở phòng khách, đi vào bếp. Từ bếp ra tôi thấy Nhiếp Phong lúng túng đứng sau lưng Tiểu Hải, chắc đang xem bài tập của Tiểu Hải.
Anh ta thực sự không biết làm cha, tôi nghĩ đại khái anh ta muốn giúp Tiểu Hải khi con có bài không làm được để kéo gần khoảng cách, nhưng việc học của Tiểu Hải không bao giờ khiến tôi bận lòng, vì thế anh ta nhìn cả buổi rồi cười nói: “Đứa bé này thật thông minh.”
Nói xong anh ta đưa tay muốn sờ đầu Tiểu Hải. Tiểu Hải hơi nghiêng đầu tránh đi, im lặng ngẩng lên nhìn Nhiếp Phong, chạy đến bên cạnh tôi hỏi: “Mẹ ơi, có cần con giúp gì không?"
Tôi quay đầu nhìn lại, bàn tay Nhiếp Phong dừng giữa không trung. Qua nửa ngày, những ngón tay anh ta hơi cuộn lại, cúi đầu thu tay về, vẻ cô đơn.
Thật ra tôi vẫn luôn hy vọng Tiểu Hải có thể lớn lên trong gia đình yên ấm, tôi chưa bao giờ muốn chuyện người lớn liên lụy đến con trẻ. Đừng cho rằng trẻ con không hiểu, con cái rất mẫn cảm đối với mối quan hệ của cha mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp