“Chỉ có ăn không đủ, nào có ăn không hết chứ.” Tô Tình cười nói.
Mã đại nương nhìn cô một chút, nói ra những lời từ lương tâm: “Thanh niên tri thức Tô à, sống qua ngày vẫn nên phải thấu đáo một chút, tôi cũng biết nhà cô ở thành phố bên kia, cha mẹ anh em đều có công việc cả, mỗi một tháng cũng sẽ gửi phiếu và lương thực tới, nhưng cuộc sống không phải chỉ là một sớm một chiều, cô và Vệ Thế Quốc bây giờ vẫn chưa có con, nhưng chờ khi đứa bé ra đời rồi, cô cũng biết là một đứa trẻ con ăn bằng hai ba nó, lo nghĩ đến đầu cũng to ra, có tiền thì vẫn nên tiêu xài tiết kiệm một chút mới được.
”Sau khi vị thanh niên tri thức Tô này được phân tới đại đội của bọn họ xong, cũng coi như là một người có tiếng tăm không nhỏ, dùng châm ngôn trong thôn mà nói thì đây chính là điển hình của câu làm gì cũng làm không xong, ăn lại muốn ăn thật ngon!Thanh niên tri thức Tô cũng không chỉ đổi trứng gà với bác ấy, còn đổi những thứ với người trong thôn, điều kiện gia đình có tiếng là tốt.
Điều này không chỉ thể hiện ở phương diện ăn uống, còn thể hiện ở phương diện mặc nữa, nhìn xem quần áo của cô cũng không phải ít đâu, không có cái nào là bị rách, đều là nguyên liệu vải tốt.
Là một bạch phú mỹ điển hình.
Dĩ nhiên Tô Tình đều biết những chuyện này, ở trong truyện cô là một nhân vật nữ phụ giàu có ác độc.
Cha mẹ đều có công việc, hai người anh cũng có công việc, có một em trai cũng đang học nghề ở đây, thật ra thì cô không cần phải xuống thôn quê, là em trai của cô muốn xuống thôn quê.
Nhưng cô chẳng phải là vì để theo đuổi học trưởng của mình cho nên bây giờ mới xuống thôn với em trai hay sao?Học trưởng không phải là ai khác, mà chính là nam chủ Bùi Tử Du.
Si tình vì anh ấy, điên cuồng vì anh ấy, đâm đầu vào tường cũng vì anh ấy, cứ như vậy phấn đấu quên mình không để ý thứ gì, cuối cùng lại chẳng nhận được gì cả.
Bây giờ Tô Tình đã tới, dĩ nhiên là Tô Tình sẽ không có ý định đi theo con đường cũ, từ đầu đến cuối cô luôn là người có thể kiên trì chắc chắn giữ được cuộc sống bé nhỏ của mình.
“Ý tốt của đại nương cháu biết, nhưng cũng chỉ là một ít trứng gà, không tính là ăn xài phung phí.” Tô Tình biết bác ấy có ý tốt, nói.
Nửa cân trứng gà ba xu, trong thời đại mà muốn gì cũng không có như vậy, cô cũng chẳng còn món nào ngon hơn món này, dĩ nhiên là cũng sẽ không tiết kiệm chút này.
Chỉ là cô không có tiền, lần trước đi dạo phố ở trên thị trấn mới mua một đôi giày tốn không ít tiền, nhưng Vệ Thế Quốc có, cô phải chờ ba cô gửi tiền thì mới có.
Cho nên cứ ăn trứng gà như vậy đi.
Thấy cô như vậy, Mã đại nương còn có thể nói gì nữa chứ? Dẫu sao điều kiện nhà người ta tốt, đối với cô mà nói trứng gà không được tính là cái gì đáng tiền cả, cho nên bác ấy cũng không nói gì nữa.
Chờ bác ấy đi rồi, Tô Tình vào bên trong phòng bếp bắt đầu nấu nước chuẩn bị nấu cơm.
Trong ấm nước có nước, nhưng cô vẫn cho thêm một chút vào, còn dư lại cô mới cho vào nồi để nấu cháo tâm ngô.
Sau đó hái được hai quả dưa chuột ở sân sau để vào trong phòng bếp, chờ Vệ Thế Quốc về rồi lại chiên trứng ăn, cô còn hái được một quả cà chua, vừa ăn vừa lấy sách của mình ra đọc.
Lúc này bên ngoài có một cô gái tới, đứng ngoài cửa gọi cô một tiếng hỏi cô có ở trong hay không?Vừa nghe thấy giọng nói này, chân mày Tô Tình lập tức nhíu lại, bởi vì khi nghe được giọng nói này trong đầu liền hiện ra cái tên của một thanh niên tri thức khác, Thái Mỹ Giai!Vị Thái Mỹ Giai này là hàng xóm nhà cô, cùng lớn lên với cô, nhưng có điều ở đây Tô Tình và Thái Mỹ Giai chính là bạn thân tốt.
Nhưng ở bên cạnh Thái Mỹ Giai, Tô Tình chính là một con ngu!
Gả cho Vệ Thế Quốc cũng là chủ ý của Thái Mỹ Giai, về sau cũng xảy ra rất nhiều chuyện, đều là Thái Mỹ Giai này bày mưu tính kế cho nữ phụ Tô Tình!
Chẳng qua là trước kia Tô Tình là nữ phụ não tàn, nhưng bây giờ Tô Tình cũng không cho phép mình tiếp tục làm não tàn nữa.
Cách xa loại bạn thân này chính là chuyện thứ nhất cô phải làm!
“Là Mỹ Giai sao? Tớ ở đây, cậu mau vào đi.” Tô Tình nói.
Thái Mỹ Giai lập tức đi vào, bàn về thân phận, bàn về tướng mạo, cô ta đều không thể nào so được với Tô Tình, cô ta mới vừa bận rộn muốn chết, thế mà vừa đi vào đã nhìn thấy Tô Tình ngồi ở đó đọc sách.
Chẳng cần làm việc gì cả, mỗi tháng còn có thể ăn ngon mặc đẹp, mà cô ta liều mạng thể hiện, liều mạng làm việc, nhưng cuộc sống của cô ta lại như vậy, sự so sánh hoàn toàn đối lập thế này, trong mắt Thái Mỹ Giai không nhịn được mà thoáng qua một tia ghen tị!.