Từ chuyện anh đưa nón lá cho lão đội trưởng là có thể nhìn ra được cách đối nhân xử thế của anh rồi.
Tô Tình không hỏi gì thêm về chuyện này nữa nhưng canh gừng phải dự trữ sẵn cho anh mới được.
Vệ Thế Quốc định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi, chỉ ngồi nhìn mưa.
Tô Tình không vội làm sủi cảo, nhìn trời mà nói: "Cơn mưa này sợ là không tạnh ngay đâu đúng không?"
"Không sao, còn chưa đến mùa thu hoạch. Bây giờ trời nóng, cũng đỡ tốn công tưới nước." Vệ Thế Quốc nói.
Tô Tình gật đầu một cái, nói: "Trời mưa thấy mát mẻ hơn nhiều, ngồi không ở nhà cũng thấy nóng."
Vệ Thế Quốc im lặng không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT