Người đàn ông như bạn thân của anh ấy thì có người phụ nữ nào lại không thích? Chung một cái giường, tắt lửa tối đèn cả một buổi tối thì dù có là ngựa hoang cũng bị thu phục thành một con ngựa dịu dàng ngoan hiền mà thôi. Anh ấy tin rằng anh em của mình có thể làm được, cho nên bây giờ thanh niên tri thức Tô dịu dàng nghe lời âu cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Vợ Cương Tử không hiểu ý của anh ấy lắm, đập nhẹ anh ấy một cái, sau đó quay lại lặng lẽ nói với chị dâu.
Vương Cương đến tìm Vệ Thế Quốc cùng đi làm, mặc dù thời tiết không tốt nhưng tóm lại vẫn phải đi làm, chờ trời mưa rồi mới quyết định buổi chiều có đi làm hay không.
Vương Cương vừa đi tới, liền thấy Tô Tình đưa cái mũ lớn cho Vệ Thế Quốc.
 "Anh mang cái này đi, em nghĩ hôm nay trời sẽ mưa, đừng để dính mưa, nếu không vừa nóng vừa ướt rất dễ bị cảm, mắt thấy sắp đến mùa thu rồi, đừng ảnh hưởng đến sức khỏe." Nhìn thấy Vương Cương cũng ở đây, Tô Tình lễ phép cười với anh ấy: “Anh Cương Tử ăn chưa?” 
“Ăn rồi.” Vương Cương lập tức nói.
“Được rồi, các anh mau đi đi.” Tô Tình nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play