[Spideypool] Peter chằm Zn. Peter j z tr.

Chapter 17: “Mãi mãi hạnh phúc” thật phiền phức


4 tháng

trướctiếp


“Không biết tôi đã nói điều này với cậu chưa, nhưng khả năng hồi phục của cậu như cứt ấy. Bớt đưa mặt ra cho người khác đấm và cố né đòn được không?”
Matt bước vào khi Wade đang ngồi cạnh giường Peter và nghe gã lính nói như vậy. Hắn dựa lưng vào cái ghế một cách thoải mái, trên lòng là bộ đan len với cái áo đan dở. Hắn đã ngồi như vậy được ba hôm, ngồi đan lát và nói chuyện với người nằm bất động trên giường kia như thể cậu có thể nghe được.
“Và sau khi cậu tỉnh dậy, có lẽ tôi sẽ chỉ cậu cách dùng súng chẳng hạn. Ý tôi là, dù cậu khoẻ như voi và vô cùng nhanh nhẹn, đôi khi vài viên đạn lại gọn gàng hơn và không thằng chó nào đụng được đến cậu cả.” Gã lính tiếp tục nói, lờ đi người đang đứng dựa ở cửa với vẻ mặt u ám.
Cuối cùng, Matt hắng giọng và màn độc thoại của hắn tạm ngưng. Gã lính quay qua, gương mặt giấu dưới lớp mặt nạ và giọng điệu vui vẻ, “Matty! Sao giờ anh mới tới? Xem này, tôi đang đan đến phần hình trên áo rồi.”
Trên tay hắn là cái áo xấu nhất trần đời, nhưng Matt thì không thấy được. Matt cũng không thấy được cách gã lính dùng sáp màu trang trí lại phòng bệnh (“Bệnh viện trông thật ảo não!”). Anh cũng đã quen với việc bị hắn đem ra làm trò đùa, nhất là những khi gã lính cố tỏ ra lạc quan, vậy nên anh chỉ quăng cho Wade một cái cơm nắm mua ở cửa hàng tiện lợi. Gã lính không bắt lấy và cục cơm trúng vào ngực hắn rồi văng xuống đất.
Người đàn ông thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp