Khả Ny trở về nhà sau 5 tháng đi học xa, con đường quen thuộc hàng ngày cô vẫn đi qua, hàng cây với tán lá xanh um vẫn không thay đổi nhiều. Tại cổng nhà, mẹ cô, bà Tống Hoài An, cùng cô bạn thân Hà Tiểu Nhu và mấy cô giúp việc đều háo hức chờ đợi.

Vừa bước xuống xe, Khả Ny đã chạy đến ôm chầm lấy mẹ.

" Ôi, con nhớ mẹ quá! "

Cả nhà đều vui mừng khi thấy cô trở về. Tiểu Nhu kéo tay Khả Ny, xoay cô một vòng để ngắm nhìn kỹ hơn.

" Để mình xem nào, bảo bối của mình, có thay đổi gì không? "

Sau một lúc quan sát, Tiểu Nhu cười tươi và nói:

" Trời ơi, cậu xinh lên nhiều quá! Khuôn mặt này đúng là được chăm sóc kỹ lưỡng. Cậu đến Giao Thủy một chuyến mà tu luyện đắc đạo thế này sao? "

Khả Ny cười, nhẹ nhàng đẩy bạn:

" Cậu đừng trêu mình nữa mà. "

Tống Hoài An xoa đầu con gái, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

“Đúng là xinh đẹp ra nhiều rồi, có phải là vì có tình yêu không?”

Khả Ny lắc vai, điệu bộ nũng nịu.

" Mẹ này, con chỉ là chăm sóc bản thân tốt hơn thôi mà. "

Tiểu Nhu cười tươi, kéo Khả Ny vào nhà.

“Nào, chúng ta vào nhà thôi, có bao nhiêu chuyện muốn kể cho cậu nghe đây.”

Cả ba người cùng đi vào nhà, Khả Ny cảm thấy lòng mình tràn đầy ấm áp và hạnh phúc. Cô đã rất nhớ nhà, nhớ mẹ và người trong nhà. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc bên nhau hiện lên trong tâm trí cô.

Khi vào đến phòng khách, Khả Ny ngạc nhiên khi thấy mọi thứ vẫn được giữ nguyên như trước khi cô đi. Những bức ảnh gia đình trên tường, chiếc đàn piano cô thường chơi, và cả chiếc ghế sofa quen thuộc nơi cô và mẹ thường ngồi trò chuyện.

" Mẹ vẫn giữ mọi thứ như cũ " Khả Ny nói, giọng xúc động.

Tống Hoài An mỉm cười.

" Mẹ muốn khi con về, sẽ cảm thấy như chưa từng xa nhà. "

Tiểu Nhu chạy vào bếp lấy ra một đĩa bánh ngọt và một bình trà.

“Nào, chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện. Kể cho mình nghe về cuộc sống ở Giao Thủy đi.”

Khả Ny cầm lấy tách trà, hít một hơi thật sâu, lựa lời mà nói. Thật tình khi nghĩ tới Giao Thủy cô chỉ nhớ Võ Đông Thăng nhưng cũng đâu thể nào nói việc này ra được chỉ đành bịa đặt vài chuyện

" Cũng không có gì đặc biệt lắm đâu. Chỉ là học hành, gặp gỡ bạn bè mới, và những buổi dã ngoại thú vị. Nhưng mà, thật sự, mình rất nhớ mọi người ở đây."

Tống Hoài An ngồi bên cạnh con gái, lắng nghe từng lời kể, bà cười nhận thấy con gái đang có vấn đề giấu giếm, thực ra bà đã nghe bác Toàn tài xế báo lại rồi, Khả Ny đang yêu đương cùng một cậu bạn học, quan hệ xem ra rất tốt

" Thật sự chỉ có như vậy thôi sao? Không còn mối quan hệ khác à "

Bà hỏi với ý trêu chọc làm Khả Ny ngượng đỏ mặt

Khả Ny nhìn mẹ, cảm thấy hơi bối rối trước câu hỏi không mong đợi của bà.

" Ehm… Ừm, là… không, con chỉ… có mối quan hệ bạn bè thôi."

Tống Hoài An cười nhẹ, ý trêu chọc hiện rõ trên gương mặt.

" Vậy thôi à? Chắc mẹ phải nói chuyện với bác Toàn để biết rõ hơn về cuộc sống ở Giao Thủy của Ny "

Khả Ny ngượng ngùng cười, cố gắng che giấu cảm xúc.

“Không cần đâu mẹ, con sẽ kể hết cho mẹ nghe.”

Khả Ny cúi gằm mặt xuống, mân mê chiếc tách trà nóng hổi, lòng rối bời. Bị mẹ nhìn thấu tâm can, cô không thể nào che giấu cảm xúc của mình thêm được nữa.

“Thực ra… con có…” - cô lí nhí, giọng run run.

" Có gì hả con gái? Nói mẹ nghe nào"

Tống Hoài An khẽ khàng vỗ về con gái, ánh mắt trìu mến.

Khả Ny biết chuyện giấu giếm mối quan hệ khiến Võ Đông Thăng không vui, làm anh cảm giác không an tâm vậy nên cô quyết định không giấu nữa

" Con có một cậu bạn chúng con cảm mến nhau, đã bên nhau được mấy tháng rồi "

Bà Tống Hoài An lắng nghe, khuôn mặt không hề biểu lộ sự bất ngờ.

" Thật sao? Con không nói cho mẹ biết từ trước à? "

Khả Ny gật đầu.

" Con xin lỗi, mẹ ạ. Là do con chưa muốn công khai mối quan hệ nên đã giấu điều này."

Trong tâm trí của Khả Ny, mỗi từ ngữ đều trở nên nặng nề, nhưng cô quyết định phải thốt ra sự thật. Cô nhìn vào đôi mắt ấm áp của mẹ, cảm thấy sự ủng hộ từ người phụ nữ mạnh mẽ ấy.

Tiểu Nhu một mực im lặng lắng nghe không nói gì nhưng trong lòng thật ra rối như tơ vò

Mẹ của Khả Ny ngồi đối diện, mặt không biểu cảm nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy sự hiểu biết.

" Vậy cậu ấy là người như thế nào? "

Mẹ hỏi nhẹ nhàng, giọng điệu trầm tĩnh.

Khả Ny không thể không mỉm cười khi nghe câu hỏi của mẹ. Cô cảm thấy tự tin khi mô tả về Đông Thăng, người mà cô yêu thương và trân trọng.

" Cậu ấy là một người tình cảm, dịu dàng và ấm áp" Khả Ny bắt đầu, những từ ngữ về Võ Đông Thăng bắt đầu trào ra từ trái tim cô như một dòng suối trong lành.

" Cậu ấy rất quan tâm đến con và luôn xuất hiện mỗi khi con gặp khó khăn. Cậu ấy không chỉ là người bạn trai bình thường mà còn là người lắng nghe và chia sẻ với con mọi chuyện "

Mẹ của Khả Ny lắng nghe mỗi từ ngữ của con gái, ánh mắt trầm tĩnh nhưng đầy sự quan tâm. Bà chờ đợi để hiểu rõ hơn về người bạn đặc biệt của con gái.

Hai thái cực khác nhau giữa Tống Hoài An và Hà Tiểu Nhu khi nghe cô thông báo có bạn trai. Tiểu Nhu lo lắng chuyện yêu đương ảnh hưởng đến công việc của cô, còn mẹ Khả Ny thì mừng thầm vì cô đã tìm được một người bạn đồng hành với mình.

Bà nhìn thấu lời nói của con gái, hiểu được Khả Ny chăc hẳn đã thích cậu con trai kia rất nhiều, nghĩ ngợi một lúc bà lại nói

" Mẹ hiểu rồi, khi nào Ny rảnh thì đưa bạn về chơi nhé "

Lời nói đó không chỉ là sự đồng tình mà còn là sự ủng hộ mạnh mẽ từ mẹ của Khả Ny. Bà hiểu rằng tình yêu và hạnh phúc của con gái là điều quan trọng nhất, và bà sẵn sàng chia sẻ niềm vui đó cùng với cô.

Khả Ny cảm thấy vô cùng biết ơn và an tâm khi nhận được sự ủng hộ từ mẹ. Cô biết rằng bất kể có chuyện gì xảy ra, bà luôn ở đây để ủng hộ và yêu thương cô.

" Ny cám ơn mẹ ạ "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play