[ĐAM MỸ] TỰ BẠCH

Chương 22.3. Nếu để em nói tiếp (Tiếp)


4 tháng

trướctiếp

Liệu pháp tâm lý không ảnh hưởng đến cơ thể của Giản Thư như Lê Hành lo sợ. Tinh thần của anh đang hồi phục chậm nhưng lại ổn định - ngoại trừ việc đứa bé trong bụng anh tiếp tục lớn lên, khiến anh hành động bất tiện.

Một ngày kia - Lê Hành nhớ rất rõ - là lần đầu tiên Giản Thư được phép rời khỏi phòng bệnh kể từ khi nhập viện. Điều này có nghĩa là chứng tăng huyết áp do mang thai cuối cùng không còn đe dọa tính mạng của Giản Thư và đứa bé nữa.

Cả hai đều vui vẻ một phen. Lê Hành cùng Giản Thư chậm rãi đi dạo trong khu vườn phía sau khoa nội trú, mặc dù đi đến mệt mỏi cũng không muốn về phòng bệnh nên hai người ngồi trong sân phơi nắng. Giản Thư dựa vào Lê Hành, có lẽ vì cảm thấy thoải mái, một lúc sau anh liền buồn ngủ, tựa đầu lên vai của Lê Hành, gật gù ngủ như gà mổ thóc.
Mùa đông, nhiệt độ xuống thấp, bên ngoài không có nhiều người nhưng cũng không hoàn toàn vắng vẻ, ngoài những bệnh nhân được người nhà đưa đi "hóng gió" thì cũng có nhiều nhân viên y tế vội vã băng qua đường hoa nhỏ để đi đường tắt. Nếu là trước đây, với trạng thái căng thẳng của Giản Thư thì đừng nói là ngủ ở đây, dù chỉ ngồi thêm một chút anh cũng không chịu được. Lê Hành kéo chiếc áo khoác dày cộm đắp kín cho anh, trong lòng không khỏi cảm thán, chỉ sau một tháng trị liệu tâm lý, anh đã có chuyển biến tốt như vậy rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp