[ĐAM MỸ] TỰ BẠCH

Chương 3.3. Vô hình (Tiếp)


4 tháng

trướctiếp

Lại qua thêm một tuần, bác sĩ thông báo Giản Thư có thể xuất viện về nhà để hồi phục sức khỏe.

Sau này, anh thường xuyên nghĩ, nếu muốn cho mình một kỷ niệm thì ngày hôm đó nhất định phải được thêm vào.

Thực ra đó chỉ là một ngày cực kỳ bình thường, nếu phải nói có chỗ nào bất thường thì chính là mặt trời dường như còn rực rỡ hơn trước, liên tiếp ba, bốn ngày tháng ba lạnh giá đã bị xua tan trong ấm áp, không biết là do tác dụng của thuốc chống trầm cảm hay do thời tiết mà Giản Thư cảm thấy tâm trạng chán nản mấy ngày nay tốt hơn rất nhiều. Lê Hành mở hết rèm cửa trong phòng, những tia nắng tranh nhau chiếu vào phòng khiến bầu không khí vắng vẻ thường ngày trở nên huyên náo hẳn lên. Hoàng hôn có ánh nắng chiều, chân trời bị nhuộm một màu đỏ cam rất giống lễ hội. Sau bữa tối, Lê Hành như thường lệ trò chuyện với Giản Thư, Giản Thư như thường lệ im lặng lắng nghe, chỉ thỉnh thoảng mở miệng nói vài câu đơn giản.
Bác sĩ đến kiểm tra phòng sau khi tan làm, sau khi bổ sung rất nhiều thông tin vào hồ sơ bệnh án, bác sĩ bình thản nói một câu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp