Tuy Kiều Hàn nhìn thấy Kiều Ảnh đem con đường lui duy nhất cắt đứt, nhưng Kiều Hàn cũng không có quá hoang mang, dù sao ở trong mắt cô, Kiều Ảnh chính là một phế vật, làm sao có khả năng đối kháng với cô. Kiều Hàn đang nghĩ ngợi giải thích thế nào chính mình đột nhiên xuất hiện ở đây

Thì nhìn thấy Kiều Ảnh đi đến phía cô, Kiều Ảnh mỗi một bước cũng làm cho cô cảm giác có một loại khí tràng kinh khủng không tên đè nén cô...Con người này rốt cuộc là làm sao... Kiều Hàn cảm giác nơi đây không thể ở lâu... Đạp giày cao gót muốn đi, Kiều Ảnh đưa tay ra ngăn cản cô. Để lộ ra gò má âm u "Nếu đã, tiến vào thì đừng muốn ra ngoài"

Đột nhiên! Kiều Ảnh thủ thế hơi đổi, thân thể hơi cong

Đùng— một quyền trực tiếp đánh tới trên bụng Kiều Hàn, tốc độ thực sự quá nhanh, căn bản phản ứng không kịp nữa, Kiều Hàn bị đánh ngã trên mặt đất, ôm lấy bụng, cô lúc nào yếu ớt qua như vậy! Nhưng một quyền này thực sự quá nặng, nặng đến căn bản không giống như là người phát ra

"Mẹ, đau không" Kiều Ảnh lộ ra một mặt vẻ mặt thương tiếc, dường như cú đấm kia không phải nàng đánh, nhưng lại đột nhiên sắc mặt xoay chuyển, "Ta rất thoải mái đó!" Nụ cười kinh khủng chiếu vào trong đôi mắt của Kiều Hàn, hoảng sợ có chút tức giận. Nhưng mặt ngoài Kiều Hàn vẫn là vô cùng trấn định tự nhiên

Đùng — Kiều Hàn đánh đòn phủ đầu, nhưng không nghĩ tới Kiều Ảnh dễ dàng thì đón nhận nắm đấm của Kiều Hàn như vậy, Kiều Hàn muốn thu tay. Lại không nghĩ rằng Kiều Ảnh khí lực lớn như vậy, hoàn toàn tránh không ra. "Mẹ, muốn làm gì" Ngữ khí vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn mất hết khủng bố vừa ori62, rồi lại khiến người ta cảm nhận được khí tràng mạnh hơn

Kiều Ảnh buông lỏng ra tay của Kiều Hàn, nhẹ nhàng lùi lại mấy bước, mở hai tay ra, châm chọc cười nói "Nếu như thắng ta, là có thể đi" Kiều Hàn nhịn đau đứng lên, cô bây giờ không dám khinh địch, tuy không biết Kiều Ảnh làm sao đột nhiên trở nên mạnh như vậy, nhưng cô hiện tại nhất định phải đi ra ngoài

Lại là Kiều Hàn ra tay trước, vừa lộn mèo; Giày cao gót đá ra độ cong ở trong không khí phát ra tiếng vang. Kiều Ảnh một mực tránh cũng không ra tay. Đến cuối cùng Kiều Hàn mồ hôi đầm đìa, Kiều Ảnh phát ra tiếng cười kinh khủng "Ha ha ha ha! Đến lượt ta rồi" Kiều Ảnh một cái tay bắt lấy Kiều Hàn, đem Kiều Hàn nặng nề đè ở trên tường. Đầu nặng nề tựa ở trên tường phát ra tiếng vang to lớn, Kiều Hàn còn chưa kịp phản ứng đau đớn, đã bị một cái tay khác Kiều Ảnh đánh ngất trên đất

Kiều Ảnh nhìn Kiều Hàn ngất đi, để lộ ra nụ cười cảm giác kinh khủng. "Nghỉ ngơi thật tốt đi" Nhẹ nhàng vuốt ve mặt của Kiều Hàn, lại không có cảm giác có một chút thương tiếc

Hết chương 17

Edit: Mất tiu hai chương H he he

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play