Khi mà anh vừa tan ca thì liền bị Âu Tuấn và Trần Quân kéo đến quán bar uống rượu.Tử Nam biết là hôm nay sẽ về muộn,cho nên anh liền gọi điện cho Tố Di hay nhưng cô lại không có nghe máy …

" Gọi cái gì mà gọi,mau uống rượu đi. " _ Âu Tuấn lên tiếng nhắc nhở bạn mình …

“Tử Nam đừng nói với tao là mày cho Tố Di ở chung nhà mày nha.” _ Âu Tuấn vừa rót rượu vừa hỏi bạn mình.

" Ừm,cô ấy là bạn gái của tao.Năm xưa tao đã hiểu lầm cô ấy …"

" Là sao …"_ Trần Quân có chút khó hiểu.

" Năm xưa là mẹ tao đến tìm cô ấy và bắt chia tay.Và chính bà ấy và Vân Kiều chính là người làm cho cô ấy bị mù …"’

" Hả,tao không ngờ luôn đấy.Vậy là chúng ta đã hiểu lầm Tố Di rồi …"

" Hèn gì Phỉ Hân và Tố Di mất liên lạc với nhau trong thời gian dài.Chắc có lẽ Tố Di tự ti chăng …"_ Âu Tuấn lên tiếng,anh cảm thấy có lỗi khi lúc trước đã lớn tiếng với cô gái này.

" Thật sự mà nói thì 6 năm qua tao vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều, cũng may là lần này tao phát hiện ra mọi chuyện chứ nếu không đã lạc mất cô ấy rồi "

" Bây giờ cô ấy chỉ có 1 mình thôi,ba mẹ của cô ấy không phải là ba mẹ ruột.Cô ấy là con nuôi từ khi biết cô ấy bị mù thì đã bỏ mặc Tố Di một mình."

"“Tử Nam 6 năm qua phải chăng Tố Di rất can đảm …”_Trần Quân vỗ vai bạn của mình.

Trần Quân đã chia tay Nguyễn Thanh vào năm nhất đại học rồi,hai người bất đồng quan điểm cộng lại cô ấy đã cảm nắng người khác.Vậy cho nên anh cũng đành phải buông tay mà thôi.Anh cũng không muốn níu kéo người không thuộc về mình nữa.

" Ừm,tao cũng thấy vậy …"

" Nào,đừng nói chuyện của tao nữa mau nói chuyện của tụi mày đi."

" Tao thì vẫn đi làm đi chơi bình thường thôi. Nhưng mà Phỉ Hân ghen quá nên phải hạn chế lại …"

" Ờ …"

" Còn tao thì tiếp quản công ty của gia đình, buổi tối đến quán bar hoặc là đi đua xe. …"

" Mày và Nguyễn Thanh chia tay rồi à."_ Trần Quân lên tiếng hỏi thẳng.

" Ừm vào năm nhất đại học,tao và cô ấy không còn tiếng nói chung nữa …"

" Trần Quân hay là tao giới thiệu vài người bác sĩ cho mày nha,trong bệnh viện tao có nhiều bác sĩ xinh đẹp lắm …".

" Thôi cho tao xin đi,bây giờ tao chỉ muốn sống cuộc đời độc thân mà thôi."

Trần Quân cười cười rồi cầm ly rượu lên uống cạn.Anh hết hứng thú với hai chữ " tình yêu" rồi,bởi vì sống độc thân sẽ thoải mái hơn nhiều.

" Nào cạn ly …"

" Cạn …"

" Không say không về …"

Cả ba người uống rất nhiều rượu,vừa uống vừa nói chuyện chứ không phải uống cho say …

" Tử Nam mày nên đưa Tố Di đến bệnh viện kiểm tra đi,có như vậy thì mới biết được tình trạng mắt ra sao."

" Ừm tao biết rồi ".

____@@

Tầm 11 giờ thì anh cũng về đến nhà,anh bước vào nhà thì thấy Tố Di đang ngồi ở ghế sofa.Cái cô gái ngốc này là đang ngồi chờ anh về hay sao.

" Tố Di em vẫn chưa ngủ sao."

" Ừm,em chờ anh về nhà …"

" Ngốc quá,em cứ ngủ trước đi."

" Tử Nam anh uống rượu hả."_ Tố Di đưa tay sờ lên người anh,sau đó thì đặt lên ngực của đối phương.

" Ừm tối nay anh đi uống rượu với Trần Quân và Âu Tuấn …" _ anh nói nhỏ vào tai của cô.

" Anh đang báo cáo với em à,anh yên tâm đi em tin anh mà …".

" Nhưng anh vẫn muốn nói cho em biết …" _ Tử Nam ôm cô vào lòng rồi thủ thỉ.

" Tố Di ngày mai chúng ta đến bệnh viện nha,em không được từ chối…"

" Em chưa trả lời nữa mà anh đã như thế rồi,bá đạo quá đi."

" Hửm! Không những bá đạo mà còn gia trưởng nữa đấy.Anh đây đã quyết rồi thì em phải nghe …"

" Được rồi,em nghe theo anh.Cái này em phải nghe lời của anh chứ …"

" Đáng yêu quá đi."_ Anh nắm lấy bàn tay của cô mà xoa xoa,sau đó thì hôn lên mu bàn tay.

" Sau này em sẽ không phải khổ nữa,anh hứa đấy.Anh nhất định sẽ cho em một cuộc sống tốt nhất …"

" Tin tưởng ở anh nhé,lần này anh sẽ không đánh mất cơ hội nữa …"_ giọng nói của anh nó cứ ngà ngà say, nhưng mà lại rất dễ chịu.

" Vâng …"

Ấm áp quá đi,cái cảm giác được ở cạnh người mình yêu nó cực kỳ hạnh phúc luôn.Cả hai cứ thế mà ôm lấy nhau rồi trao cho nhau một nụ hôn lãng mạng.

" Ưm …ư…a…"

" Chụt. "

" Em rất đẹp,đẹp nhất là ở cùng với anh."

" Vậy sao."

" À dạo này anh có đóng phim nữa không "

" Anh đóng quãng cáo và làm đại diện bên tạp chí nhiêu hơn.Thời gian anh rất là ít. "’_ anh nói rất nhẹ nhàng.

" Vâng,em chỉ hỏi vậy thôi …"

" Phim của anh em có xem, nhưng chỉ nghe thôi chứ không có nhìn được "

" Em yên tâm đi sớm muộn gì thì em cũng nhìn thấy đường mà, đến lúc đó có thể nhìn thấy được tất cả luôn."

" Ừm …" …

'" Anh đưa em lên phòng đi ngủ."

" Vâng …"

Sau đó thì anh liền bế Tố Di đi lên phòng,tuy anh say nhưng vẫn có thể đi được.Và cô cũng rất là nhẹ nó giống như là em bé vậy,vậy cho nên anh muốn đi nhanh hay đu chậm gì cũng được.

Còn Tố Di thì cứ nép vào lồng ngực mà cảm nhận hương thơm nam tính trên người của anh,nó có cả hương nước hoa và mùi nồng nặc của rượu nữa. Nhưng đối với cô vẫn rất thơm và không có gì khó chịu cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play