Hẫng

Mùa Hè Của Em


4 tháng


Mùa Hè Năm Ấy

Năm 15 tuổi.

Em háo hức khi biết mình đã lớn, em vui sướng khi cầm trên tay chiếc căn cước công dân có hình của khuôn mặt chính mình.Vì em biết em sẽ không còn phải chờ đợi, mong mỏi được mở tài khoản ngân hàng.Em biết khi có chiếc căn cước công dân ấy.Em đã trưởng thành hơn 1 phần nào đó.Em không còn bị kìm hãm bởi một vài thứ thiết yếu liên quan đến độ tuổi của em.

Nhưng…

Mùa hè năm ấy.

Khi cầm trên tay chiếc căn cước, em nhận ra mình sắp phải đối mặt với một mùa hè, không còn thân quen như bao mùa hè trước.

Em là học sinh cuối cấp.

Nắng nhuộm vàng rộm cả một mảnh sân trường.

Nắng lẹ lỏi qua những chiếc lá, rọi chiếu khuôn mặt em, em cảm thấy thật nhẹ nhàng, khoan khoái 

Em mong nắng mỗi sáng.

Bởi khi mới bước chân vào lớp học.Em nhìn thấy nắng.Nắng khẽ rọi vào bờ môi em.Bờ môi đỏ thắm được tô điểm bởi sắc son ấy.Em biết mình rất xinh đẹp và em cũng biết, mình đã yêu rồi.

Nhưng em cũng ghét nắng.

Em ghét nắng mỗi lúc trưa về.

Tiết học thể dục hôm nào nắng cũng gắt gao, cháy bỏng mảnh da em.

Em nhớ đến cái sân bóng đầy những mảnh vụn cao su ấy.

Em nhớ bóng cây sừng sững nơi em và các bạn cùng nhau đá cầu.

Em nhớ khoảnh khắc đầy tự hào và kiêu hãnh ấy.

Khi em vượt qua bạn học, thực hiện cú xoay mình khiến mọi người phải công nhận em là một người đáng gườm.

Em thích cảm giác mọi người nhìn em cùng với sự thán phục.

Nhưng.

Đó là mùa hè cuối cùng của em.

Em nhớ mỗi sáng cùng con bạn dắt xe vào sân trường.

Đôi lúc lo lắng vì quên đeo bảng tên, sẽ bị sao đỏ bắt gặp.

Em nhớ cảm giác quét sân trường mỗi trưa nhưng tiếc thay.

Năm ấy lớp em bị phân sang cho một công việc khác.

Em nhớ tiếng ve năm nào còn kêu quá độ trưa.

Nhưng mùa hè năm ấy.

Sáng sớm tinh mơ ve đã kêu trên những chòm cây.

Đó còn là tiếng em hỏi với bạn bè rằng, sao năm nay ve kêu sớm thế.

Ấy vậy mà.

Mùa hè năm đó, em cũng đã tưởng tượng được xúc cảm của sự chia ly.

Em ghét lớp học của mình.

Có lúc em lại rất ghét những người bạn ấy.

Họ đâm chọc, xỉa xói, chia rẽ lẫn nhau.Họ không có tinh thần đoàn kết.

Em ghét giáo viên ở ngôi trường này, những vẫn có ngoại lệ.

Em ghét người giữ chức vụ hiệu trưởng.Vì người ấy làm học sinh rất khó chịu.

Nhưng.

Ngày thi cuối cùng của năm học lớp 9.

Ngày mà em nhận ra rõ ràng nhất về sự chia ly.

Em biết

Sau ngày hôm nay

Những người trong phòng thi mà suốt 3 năm em kề cạnh, cứu giúp lẫn nhau trong những bài thi.

Là tiếng lòng của sự sợ hãi, cảnh giác mỗi khi chép phao cùng bạn, là tiếng cãi vã, nghi hoặc với nhau về đáp án của bài kiểm tra, là tiếng chép bài lia lịa của lẫn nhau, là sự đáng yêu nảy nở trong lòng khi quay sang thấy lũ bạn đang chép truyền nhau bài thi của mình.Là sự ngạo nghễ, kiêu hãnh khi mình luôn là đối tượng được mọi người trân trọng, tôn sùng khi kiểm tra đến, là tiếng hú hét mỗi khi thấy giáo viên coi khó hoặc dễ đến phòng mình từ xa, và cuối cùng là tiếng cười đùa, trò chuyện khi đã kết thúc bài thi mà thời gian vẫn còn dư dả.Tất cả sẽ được tóm gọn bằng tiếng thở phào nhẹ nhõm khi môn thi cuối cùng kết thúc.

Khi đặt dấu kết thúc cho bài thi cuối cùng, em quay sang bạn thi ngồi cạnh.Người bạn em luôn giúp đỡ suốt 3 năm trung học cơ sở.Người bạn tốt bụng và hài hước ấy, em sẽ chẳng thể còn ngồi cạnh nữa.Và sẽ mãi chẳng bao giờ, được ngồi cùng nhau như ngày hôm nay.

Dòng đời sẽ xô đẩy con người ta điên cuồng như thế nào ?

Em biết đó là lần cuối cùng.

Kết thúc năm học, người bạn ấy của em sẽ nghỉ học, cậu ấy sẽ đi làm để phụ giúp gia đình mình.Cậu ấy cảm ơn em vì đã chỉ bài cho cậu ấy và cậu ấy tiếc nuối vì sẽ không còn được ngồi cạnh em 1 lần nào nữa.

Khoảnh khắc quay sang nhìn cậu ấy lần cuối.Em biết, những người bạn ngồi cùng phòng thi với mình, chúng ta rồi cũng bị dòng đời đẩy đưa, trở thành những người hoàn toàn xa lạ, quên mất rằng mình đã từng có thời gian ngắn ngủi nhưng hạnh phúc thế nào, khi đi cùng với nhau.

Bước ra khỏi phòng thi, em biết, ngày này đã đến.

Ngày em chấp nhận sự thật.

Em nhớ ngôi trường này - ngôi trường em đã từng nghĩ rằng, mình ghét cay đắng đến tận xương tủy.

Tạm biệt chiếc bảng nhóm chúng em vẫn thường hay cùng làm.

Tạm biệt những khoảnh khắc làm bài trình chiếu cùng nhau.

Tạm biệt những hôm trực phòng bộ môn đầy nóng nực và oi bức.

Tạm biệt những tiếng than vãn, kêu ôi.

Tạm biệt thầy cô, người đã thương em đến vậy.

Tạm biệt những thầy cô sẽ rời khỏi mái trường này vào mùa hè năm nay - những người đã thực sự tâm huyết và gắn bó với ngành giáo dục cho đến giây phút tuổi già, sức yếu.

Tạm biệt người giáo viên em yêu quý nhất.

Tạm biệt những giờ học thêm chán nản nhưng lại gieo cho em những bài học và tiếng cười trong tâm hồn.

Tạm biệt 4 người bạn thân.

Tạm biệt TM - người bạn sẽ về lại miền Bắc, nơi quê hương đất mẹ của cậu ấy, nơi cậu ấy thuộc về - có lẽ sau này chúng ta sẽ mất liên lạc, chúng ta sẽ trở nên xa cách, không còn thân thiết như lúc ban đầu, có lẽ đây là lần cuối ta còn thấy nhau.Từ Nam ra Bắc xa lắm, tớ không biết còn có thể gặp lại cậu khi ta lớn hay không, nhưng mong chúng ta sẽ có ngày hội ngộ.

Tạm biệt AK, MT, TB : có lẽ sau mùa hè năm nay, chúng ta sẽ không còn thân thiết như cái cách 3 năm chúng ta vẫn đối xử với nhau nữa.Nhưng mong rằng sau tất cả, khi đi đường, chúng ta vẫn có thể trao cho nhau một nụ cười hay một câu chào.Vì đối với tớ,các cậu luôn là một thứ gì đó khó dứt bỏ trong lòng.

Tạm biệt HH - người mang cho tớ cảm giác thơ ngây của tình yêu tuổi học trò.Tuy cậu không phải người tốt, nhưng cậu đã gieo cho tớ hạt mầm của tình yêu.Vì vậy đối với tớ,cậu có ⅓ con người là sự tốt đẹp.Sau này tớ sẽ không còn thích cậu nữa.Nhưng khi gặp nhau ngoài thế giới kia,mong cậu và tớ có thể chào nhau một cách đàng hoàng và tử tế như những người bình thường nhé.Thương cậu.

Và tất cả những người trong trái tim em, em chỉ mong rằng,ta sẽ không lạc mất nhau,giữa xã hội ngoài kia.

Mùa hè khép lại, bỏ sau lưng em là những kỉ niệm xao xuyến, rộn rực.Bỏ lại sau lưng em là lớp học em gắn bó suốt 3 năm trời,là những con người, em mong mình sẽ mãi nhớ.

Chắc có lẽ em sẽ gặp được người mới, môi trường mới, có lẽ em sẽ lại xuyến xao khi nhớ về.

Mùa hè năm ấy khép lại.Trên hàng mi em bỗng đọng lại một cảm giác cay đắng,nước mắt chậm rãi rơi xuống, em đã khóc từ khi nào vậy? Em ơi..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play