May mắn thay, kế hoạch đã thành công và diễn ra suôn sẻ.
Với giáo sư Fernando trên lưng, tôi bước qua lối ra của sân thượng, và sau khi chắc chắn rằng không có ai ở gần đó, tôi cẩn thận đặt anh ấy xuống đất.
Sau đó, tôi cởi Áo choàng Nguỵ trang và đặt nó vào Túi Ma Thuật của mình, rồi cõng anh ta xuống cầu thang.
Khi tôi chắc chắn rằng chúng tôi đã ở đủ gần đấu trường, tôi nhẹ nhàng đặt Fernando vào hành lang.
Tôi lấy "Pháo" ra khỏi Túi Ma Thuật của mình. Vì tôi phải đi khắp nơi để che giấu danh tính, nên tôi đảm bảo tích trữ những công cụ có thể khiến người khác mất cảnh giác.
Sau đó, sử dụng cuộn [Tạo Lửa], tôi châm ngòi và đặt pháo gần đó. Nếu pháo nổ, giám thị hoặc nhân viên bảo vệ nghe thấy tiếng động sẽ lập tức chú ý và lao đến đây.
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, tôi chạy xuống hành lang và tiến về phía cửa sổ. Có thể là do hiệu suất khi được tập bởi tên PT khủng khiếp đó nhỉ? Tôi nhảy ra ngoài cửa sổ như một diễn viên đóng thế và nhanh chóng bỏ chạy. Nếu tôi không còn nghe thấy tiếng pháo nữa thì không còn phải nói gì nữa.
Tôi chạy hết tốc lực đến phòng tập tầng 1.
Vì các lối đi rộng mở nên tôi có thể bước vào một cách tự nhiên và hòa nhập với các học viên.
Một láț sau, tôi nhận ra rằng kế hoạch của mình đã thành công khi nghe tin giáo sư Fernando đã bị đưa đi.
Tôi cũng nghe nói rằng việc đánh giá Đấu tay đôi đã bị đình chỉ, và rất dễ đoán lý do vì sao.
Giáo sư Fernando có lẽ đã nói điều gì đó như thế này với phó giáo như, 'Nếu tôi không quay lại trong một khoảng thời gian nhất định, hãy dừng đánh giá Đấu tay đôi và lên sân thượng cùng với quân đội chiến đấu'. Đó là một phỏng đoán mà tôi đã đưa ra trước đó, nhưng tôi đoán là mình đã đúng. Sẽ ổn thôi nếu tôi để anh ta trên sân thượng.
Tuy nhiên, tôi không có sự lựa chọn. Trừ khi có bằng chứng cụ thể, suy đoán chỉ là suy đoán.
'Dù sao thì hãy xem kết quả nào. Mọi thứ diễn ra theo cách mình nghĩ phải không nhỉ?'
'Chà, một điều tốt thì hay.'
Tôi không cảm thấy cần phải lật đổ nó.
Đột nhiên, một thông báo được đưa ra rằng cuộc đánh giá Đấu tay đôi sẽ tiếp tục sau khi sự thật của vụ việc này được tiết lộ rõ ràng.
—Một vài ngày sau đó...
Kết quả điều tra của Uỷ ban Điều tra Sự thật đã được đăng trên bảng thông báo ở Orphin Hall, toà ký túc xá của Khoa Ma Thuật.
Uỷ ban Điều tra Sự thật đã điều tra lời khai của những người liên quan đến vụ án, dấu vết của mana, vân vân. Họ có thể kết luận rằng một con quỷ đã xuất hiện và bị tiêu diệt.
Người đóng vai trò tích cực là cá nhân khả nghi đã xuất hiện trong buổi đánh giá Xếp lớp. Đó sẽ là tôi trong hình dạng của một con quái vật đen.
Các chi tiết của cuộc điều tả được giữ bí mật, vì vậy không rõ ai có liên quan đến vụ án hoặc điều gì đã xảy ra.
Trong mọi trường hợp, thật may mắn là không có gì về 'Isaac'.
'Bây giờ bầu không khí của Học viện đã giảm xuống mức thấp nhất mọi thời đại. Ma Quỷ, những kẻ được coi là thảm hoạ thiên nhiên ở một lần trong đời đã xuất hiện nhiều lần trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Các học viên đã nhiều lần thảo luận về ký do tại sao ma quỷ lại xuất hiện thường xuyên như vậy. Một số cho rằng 'Đó chỉ là xui xẽo' trong khi những người khác tin rằng 'Đó là do những người có mana cao tập hợp lại với nhau, điều này đã thu hút lũ quỷ.'
Nhân tiện một lần nữa, chính quyền Học viện đang lên kế hoạch nỗ lực phối hợp để giải quyết vấn đề liên quan đến sự xuất hiện thường xuyên của quỷ.
Tuy nhiên, sau Cuộc Chinh Phạt Lôi Điểu, tình hình sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát, và cuối cùng, ngay cả các Hiệp sĩ Hoàng gia cũng sẽ được gọi đến để điều tra vụ việc.
Tôi xin gửi lời chia buồn sâu sắc nhất tới các giáo sư và ban giám hiệu Học viện, những người sẽ phải đối mặt với một khoảng thời gian thậm chí còn khó khăn hơn trong tương lai.
'À đúng rồi, đã xảy ra chuyện như vậy.'
Tôi chợt nhớ lại những gì Kaya đã nói khi cô đến gặp tôi với vẻ mặt kinh ngạc.
"Isaac-sama! Con quái vật đen đã xuất hiện trong buổi đánh giá Xếp lớp và giờ lại xuất hiện...!"
"Hử?"
"Có thể nào đó là một con quỷ đã phản bội những con quỷ khác không?!"
Tất nhiên, Kaya là một con ngốc, vì vậy tôi đã cho qua.
———✶———
[Trạng Thái]
—————————
Tên: Isaac
Lv: 56
Giới Tính: Nam
Năm: Nhất
Danh Hiệu: Tân Học Viên
Mana: 1100/1300
—Tốc Độ Hồi Phục Mana (C)
—Thể Lực (C+)
—Sức Mạnh (C+)
—Trí Tuệ (C)
—Ý Chí (B+)
Tiềm Năng «Chi Tiết»
[Kỹ Năng Chiến Đấu]
————————————
Chuỗi Nguyên Tố 1: Băng
—Uy Lực Nguyên Tố (B-)
—Hiệu Quả Nguyên Tố (B-)
—Sức Mạnh Tổng Hợp Nguyên Tố (B-)
Chuỗi Nguyên Tố 2 (Khoá)
[Kỹ Năng Sở Hữu]
————————————
Phát Động
—(★1) Tạo Băng (B-) / (★5) Hắc Băng (B-)
—(★2) Màn Băng (C+)
—(★1) Phân Kỳ Lạnh (B-)
—(★1) Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản (D)
—(★4) Băng Hoả (C-)
—(★4) Tường Băng (C-)
—(★5) Bộc Phá Băng Kết (D)
—(★2) Sóng Băng (C-)
Nội Tại
—(★7) Thấu Hiểu Tâm Trí
—(★5) Cảm Nhận Quỷ
—(★9) Chúa Tể Băng Giá
Cây Kỹ Năng «Chi Tiết»
[Đặc Tính Duy Nhất]
————————————
—Thợ Săn
Giữa đêm thanh tĩnh, tôi lại một lần nữa đến góc vườn bướm để huấn luyện.
Tôi đã kiểm tra cửa sổ trạng thái của mình. Kỹ năng Buff cuối cùng của Hệ Băng, Nội tại 9 sao [Chúa Tể Băng Giá], vẫn nằm trong danh sách các kỹ năng của tôi.
Bất kể đặc kỹ [Thợ Săn] là gì, tôi đã có được nó sau khi hoàn thành các điều kiện nhận được.
'Tuyệt vời.'
Đó là một kết quả tuyệt vời.
Vào ngày tôi đánh bại Leafa Huyễn Ảo, tôi nhận thấy rằng [Chúa Tể Băng Giá] vẫn còn trong cửa sổ trạng thái, vì vậy tôi bắt đầu luyện tập trong khi gây ồn ào.
Nếu tôi có thể điều khiển [Chúa Tể Băng Giá] đúng cách, sức mạnh của tôi sẽ tăng lên gấp bội.
'Mình đã có Vòng tay Nguyên tố.'
Vòng tay Nguyên tố là một ma cụ, khi được đeo trên cổ tay, sẽ tăng đáng kể Kháng bất kỳ hệ nguyên tố nào của một người, ngoài trừ Hệ Quang và Ám.
Tôi đã thử ngay với cuộn ma thuật 2 sao, nhưng cuộn đó không hiệu quả lắm, điều này gây khó khăn cho việc kiểm tra chính xác.
Sau đánh giá Đấu tay đôi, đã đến lúc 「Màn 3, Chương 2, Sử Ma」 trong «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen» bắt đầu. Lúc đó, khi tôi có sử ma của riêng mình, tôi sẽ phải nhờ chúng thi triển ma pháp lên tôi, để tôi có thể kiểm tra nó một cách chính xác.
Sử dụng điểm chỉ số mới thu được, tôi đã thêm 10 vào [Hiệu Quả Luyện Tập Vật Lý] và 10 vào [Hiệu Quả Học Tập], và cùng với đó, chúng lần lượt tăng lên hạng B+ và C+.
Bây giờ, tốc độ phát triển thể lực và sức mạnh của tôi sẽ nhanh hơn hầu hết các học viên Khoa Hiệp Sĩ thường xuyên tập luyện.
"Whew."
Tôi hít một hơi thật sâu và làm dịu cảm xúc của mình.
Đã đến lúc kiểm tra lại kỹ năng [Chúa Tể Băng Giá] mà tôi đã thử gần đây.
'Mình thấy lo lắng...'
Tôi gần như đã đập tay với Đại Vương Yeomra vào ngày hôm trước khi tôi giải phóng sức mạnh của [Chúa Tể Băng Giá]. (Tluc: Yeomra làn thần chết của Hàn Quốc.)
Tuy nhiên, điều quan trọng là phải tiếp tục thử nghiệm nó và cuối cùng biến nó thành của riêng mình, đặc biệt là vì [Chúa Tể Băng Giá] là kỹ năng Buff tối thượng của Hệ Băng.
'Tập trung.'
Tôi chạm vào một thứ gì đó lành lạnh nằm sâu trong cơ thể mình. Nó là yếu tố kích hoạt để rút ra sức mạnh của [Chúa Tể Băng Giá] đang ngủ yên trong tôi.
Theo nguyên tắc thông thường, tôi đã tăng sức mạnh của [Chúa Tể Băng Giá], vốn đã bị giảm xuống 0%, lên ước tính sơ bộ khoảng 1%.
Vào lúc đó.
"Ugh!!"
Một cơn đau khủng khiếp chạy khắp cơ thể tôi, như thể từng tế bào trong cơ thể bị kim đâm vậy.
"Agh... ugh..."
Tôi ngay lập tức giảm sức mạnh của [Chúa Tể Băng Giá] xuống 0%. Cơn đau lắng xuống như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trước khi kịp nhận ra, thì tôi đã gục xuống bãi cỏ, rên rỉ. Chắc tôi ngất đi một lúc.
'Ugh, mình nghĩ mình sẽ bị PTSD mất...'
'Đau quá...'
Tôi vẫn còn một chặng đường dài để đi. Ngay bây giờ, tôi không thể điều khiển [Chúa Tể Băng Giá] với cơ thể bình thường của mình.
Có lẽ, sẽ tốt hơn nếu thử lại lần nữa sau khi kích hoạt [Thợ Săn].
Sau khi bình tĩnh lại, tôi đứng dậy và bắt đầu luyện tập các ma thuật khác như thường lệ.
Trong khi đó, trong khi tôi đang làm như vậy.
"Cậu đang luyện tập gì đó?"
Tôi giật mình khi có ai đó chọc vào lưng mình.
Tôi nhanh chóng quay lại và thấy một nữ sinh đội mũ phù thuỷ, che miệng và cố nén cười.
Ngay sau đó, cô bắt đầu cười khúc khích.
"Nihihihi...! Ồ, phản ứng đó là sao thế? Hội trưởng thật dễ thương."
—————————✶—————————
Tôi cảm thấy hơi buồn nôn, nhưng tôi nghiến răng và chịu đựng sau khi nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy.
"Chị đang làm gì vào đêm muộn thế này?"
"Sao đêm nay đẹp quá, tôi đang ngắm sao chợt nghĩ đến cậu nên đến xem nè! Cậu vẫn đang luyện tập hửm!"
Bầu trời được thêu dệt bằng những vì sao tuyệt đẹp. Các ngôi sai xuất hiện rất nhiều do bầu trời không mây.
"Tôi đã có một cảm giác. Hội trưởng của mình rất siêng năng ~ "
Không có cơ sở rõ ràng cho điều này, nhưng kinh nghiệm chơi «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen» của tôi cho tôi biết rằng cô nàng này không đến đây vì đột nhiên nhớ đến tôi.
"...Senpai, chị có điều gì muốn nói với tôi không thế?"
Vì vậy, tôi đã thăm dò Dorothy ngay lập tức.
Tôi không thể đọc được suy nghĩ của Dorothy vì nó được bảo vệ bởi mana Ánh Sao, vì vậy tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc làm cách này.
Dorothy vẫn mỉm cười. Nhưng sự im lặng sau đó không khác gì khẳng định lời nói của tôi.
Chỉ khi đó tôi mới biết bản chất thực sự của cảm giác khó chịu của mình. Nụ cười luôn tự nhiên, giả tạo của Dorothy đang cho thấy một sự giả dối không nên có. Điều đó có nghĩa là tâm trí cô hơi lộn xộn.
"Điều gì khiến cậu nghĩ vậy nhỉ?"
'Đừng đánh giá thấp anh, bởi vì em là người yêu thích nhất của anh.'
"Có lẽ nó giống như vậy."
Dorothy nghĩ về nó một lúc.
Sau đó, với vẻ mặt nhăn nhó, cô nhìn thẳng vào mắt tôi.
"Cậu sắc sảo đấy, Hội trưởng ạ. Hai ta mới quen nhau mới được 2 tuần, nhưng cậu hiểu tôi rất rõ. Giống như hai ta đã biết nhau từ lâu vậy.
Đó là bởi vì anh đã em rất nhiều trong «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen»
Tất nhiên, tôi không thể thực sự trả lời điều đó, vì vậy tôi vẫn im lặng.
Tôi không chắc lúc này cảm xúc của mình như thế nào, nhưng Dorothy trông có vẻ nghi ngờ.
"Tôi có thể hỏi cậu một câu hỏi không?"
"Cứ hỏi bất cứ điều gì chị muốn."
"Cậu sẽ trả lời thật chứ?"
"Tôi sẽ trả lời bất kể nó là gì."
"Nihihi, được thôi."
*Swish!
Dorothy đột nhiên nghiêng người về phía tôi và thò đầu ra ngoài.
Tôi đã quen với hành động ghé sát mặt của cô vào mặt tôi.
Tôi im lặng nhìn Dorothy, không ngoái đầu đi.
"Tại sao Hội trưởng lại luyện tập chăm chỉ như vậy?"
"...?"
'Dorothy đang hỏi về chuyện gì nhỉ?'
"Có lý do nào khiến cậu phải rèn luyện bản thân cho đến chết không thế?"
'...Mình chắc chắn sắp chết với tất cả khoá huấn luyện này.'
Vì vậy, đối với một người được ban tặng tài năng ma thuật đặc biệt như Dorothy, một người như tôi có thể là một sinh vật hiếm có.
'Mục tiêu của mình là đánh bại Tà Thần Nephid và khi biết được Nephid mạnh như thế nào trong độ khó Địa Ngục, đơn giản là mình không thể bỏ bê việc luyện tập được.'
Tôi không thể dựa vào Bậc thầy Bất tỉnh, Ian Fairytale.
Tất nhiên, tôi có thể tâm sự với một Munchkin như Dorothy Heartnova rằng Tà Thần Nephid sẽ hồi sinh trong tương lai xa. Nó có vẻ hợp lý khi nói đến.
Nhưng mà.
'Mình không thể.'
Dorothy bị nguyền rủa sẽ chết trong năm tới.
Ngoài ra, lời nguyền càng được đẩy nhanh khi cô tiếp xúc với một sinh vật có "nguồn gốc" đến từ ma quỷ. Ví dụ, "Sinh Vật Hư Vô" tôi đã chiến đấu vài ngày trước, một đám đông linh hồn được tạo ra bởi một con quỷ.
Chiến đấu với một thực thể như "Lôi Điều Galia", sử ma đã biến thành một con quỷ vào ngày Đánh giá Cuối kỳ là một chuyện.
Tuy nhiên, nếu Dorothy đánh nhau với "Vera Triệu Hồi", một con quỷ tự nhiên, cô chắc chắn sẽ mất mạng ngay lập tức.
Những con quỷ tự nhiên khác cũng không ngoại lệ.
'Nếu anh nói với em, chắc chắn em sẽ hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ Học viện này. Và đó không phải là điều anh muốn.'
Dorothy sẽ coi mạng sống của mình là thứ có thể tiêu xài được, vì đằng nào cô cũng sẽ chết.
"Không có lý do gì cả."
Tôi nói dối có mục đích.
Lẽ ra Dorothy phải biết ngay rằng tôi đang nói dối.
"Chỉ là trở nên mạnh mẽ hơn là điều tốt rồi nhỉ."
"Hừm"
Dorothy nhìn tôi với vẻ không tán thành.
Nhưng cô không buồn đào sâu vào câu trả lời của tôi mà chỉ cười.
"Cậu nói không có vui đâu, Hội trưởng ạ."
Một nụ cười giật giật trên khoé miệng Dorothy, nhưng trông cô có vẻ thất vọng. Nó không thành vấn đề.
'Anh không muốn đặt em vào nguy hiểm.'
'Anh sẽ cứu em, nhân vật yêu thích của anh, dù sao đi nữa. Sau đó, em sẽ phải giúp anh.'
Ngay sau đó Dorothy quay lưng lại và bắt đầu bỏ đi.
"Senpai, chị đi rồi sao?"
Dorothy chỉ xua tay mà không trả lời.
Sau đó, khi Dorothy biến mất giữa những cái cây, tôi bắt đầu nghe thấy tiếng châu chấu.
'Ah, cảm giác thật lạ.'
Đó là một cảm giác rất khó chịu. Tôi không làm gì sai, nhưng tôi cảm thấy có chút tội lỗi, giống như cảm giác khi bạn nói hoặc làm điều gì đó sai trái.
'...Tập trung vào luyện tập thôi.'
Tôi vỗ mạnh vào má mình bằng lòng bàn tay để xua đi mọi suy nghĩ mất tập trung, rồi bắt đầu truyền mana vào tay.
—————————✶—————————
Trong ký túc xá dành cho những học viên hàng đầu của Học viện Marchen, Charles Hall.
Một căn phòng nào đó tối om, chỉ được chiếu sáng bởi ánh trăng dịu dàng chiếu qua hiên cửa sổ.
Dorothy mặc đồ ngủ đang nằm trên giường, đầu quay sang một bên.
Trong im lặng, cô thẫn thờ nhìn ánh trăng chiếu xuống sàn nhà.
"..."
Dorothy có vô số câu hỏi dành cho Isaac.
'Tại sao cậu lại mạnh như thế? Lý do gì khiến cậu phải luyện tập chăm chỉ như vậy, giả vờ yếu đuối và không sử dụng hết sức mạnh của mình?'
'Lý do của cậu để chóng lại những con quỷ trong khi che giấu danh tính là gì?'
Isaac đã quá đủ mạnh để được gọi là một Archwizard, điều này khiến Dorothy không thể hiểu được tính cách lập dị của anh. Thậm chí không có cảm giác như anh đang trai dồi những kỹ năng cơ bản của mình giống như 'Một đại cao thủ đang hoàn thiện những điều cơ bản'.
Trên hết.
'Tại sao cậu lại cảm nhận như thế...?'
Trước đó, Isaac đã nói dối. Anh không tiết lộ lý di thực sự của việc luyện tập đến chết như vậy.
Vậy thì tại sao Dorothy lại nhìn thấy những cảm xúc "quan tâm" và "yêu mến" trên khuôn mặc dối trá đó?
[Thấu Cảm] của Dorothy không bao giờ có thể sai được. Isaac rõ ràng đang lo lắng cho cô.
'Cậu đã nói dối tôi, vì lợi ích của tôi sao...?'
Mối liên hệ nào có thể có giữa những lời nói dối của Isaac và mối quan tâm của anh dành cho Dorothy?
'Bên cạnh đó, mình không phải là người phải lo lắng về...'
Ngay từ đầu, thật nực cười khi Isaac, người mạnh nhất tại Học viện Marchen, lại lo lắng cho cô.
Thật hài hước.
[Dorothy. Cô đang làm gì vào lúc muộn vậy?]
Một giọng nói duyên dáng vang lên bên giường Dorothy.
Khi cô quay đầu lại, một con mèo trắng với dải ruy băng màu hồng trên phần đuôi phản chiếu trong mắt cô.
Đó là sử ma 5 sao của Dorothy, 'Ella'.
[Cô đã trằn trọc kể từ khi chúng ta về đây... Ôi trời, cô đang yêu hay sao vậy?]
"Mi vẫn chưa tiêu hoá được pháo, mi đang nói về chuyện gì vậy?"
[Không phải tôi đã nói là không được nhắc về pháo hay sao? Chỉ nghĩ về nó thôi cũng khiến tôi phát ốm rồi...!]
Dorothy nói một cách trêu chọc khi cô mở hé đôi mắt nhấm nghiền, Ella vô cùng tức giận.
Vào ngày Isaac có thời gian trốn thoát. Nếu pháo nổ đúng giờ và nhân viên của Học viện nghe thấy tiếng động và chạy lên, thì Isaac đã bị bắt quả tang.
Nhân viên của Học viện không ngu ngốc đến vậy.
'Mình lo lắng...'
Dorothy vuốt ve cơ thể mềm mại của Ella, và Ella nhắm mắt lại, tận hưởng sự đụng chạm ấy.
'Mình tự hỏi liệu Hội trưởng có biết về lời nguyền của mình hay không?'
Bề ngoài Isaac có vẻ giống một chàng trai bình thường, nhưng anh là người mạnh nhất mà cô từng gặp, vượt xa những giả định ngông cuồng nhất của Dorothy. Nếu vậy, có khả năng cao là Isaac cũng đã tìm ra bản chất thực sự của lời nguyền mà cô sở hữu.
Nếu có mối liên hệ giữa lời nói dối của Isaac và lời nguyền của Dorothy, nó có thể liên quan đến "Quỷ".
"Hmmmmmm."
Dorothy đã vuốt ve Ella và suy nghĩ quá lâu đến nỗi não cô bắt đầu quá nóng.
[Dorothy? Dorothy!]
Như thể bộ não của Dorothy đã bị đẩy đến giới hạn và phát nổ, cô bắt đầu lảng đi.
Sử dụng đến não là điểm yếu của cô.
—————————✶—————————
Việc Đánh giá Đấu tay đôi cuối cùng đã được tiếp tục.
Tôi đã nghĩ mọi thứ phải diễn ra theo kịch bản ban đầu, ngoài trừ sự xuất hiện của Leafa Huyễn Ảo. Nhưng trong khi ăn trưa với Amy Holloway, tôi nghe nói rằng Luce đã hạ gục Ian chỉ bằng một đòn duy nhất..
'Tại sao chứ...?'
'Cái lề gì thốn?'
Ian được cho là đã tiết lộ rằng anh là người sử dụng Hệ Quang trong trận đấu và để lại ấn tượng lâu dài cho các học viên.
Điều này là do một trong những nữ chính, Ciel Carnedas. Cô đã tham gia với Ian trong quá trình Huấn luyện Thực chiến của anh.
Ciel đã bị sốc khi nhìn thấy ma pháp Hệ Quang của Ian. Bởi vì 'Lời hứa với các Thiên thể' đã được truyền qua Gia tộc cô.
'Nếu tìm thấy đứa con của Ánh sáng, hãy đưa nó đến Thiên đường'.
Đó là lời hứa mà ông cố của Ciel đã lập với các Thiên thể khi ông đến "Thần Giới".
Vì vậy, sau đó Ciel đã tiếp cận Ian và họ quan hệ tốt với nhau. Khi họ tiếp tục tương tác, tình cảm của cô dành cho anh ngày càng lớn, và sau đó Ciel nói với Ian cách để đến Thần Giới tức là Thiên đường.
Ian sẽ cần phải du hành đến Thiên đường để lấy Tối Thượng Khí Quang Hệ, Luminous. Mặc dù Ian là một bậc thầy bất tỉnh, nhưng sẽ có lúc chỉ anh mới có thể làm được. Đặc biệt là sau này, khi con quỷ có khả năng miễn nhiễm với tất cả các hệ nguyên tố khác ngoài Hệ Quang xuất hiện, Bad End sẽ trở thành điều hiển nhiên nếu Ian không sử dụng [Trục Xuất Khỏi Thiên Đường] với thanh kiếm Luminous của mình.
"Whoa, đó là cái gì vậy?"
"Tôi không nhìn nhầm à...?"
"Có phải cậu vừa sử dụng thứ đó... Đó có phải là ma pháp Hệ Quang không—?"
May mắn thay, Ian đã thể hiện thành công việc sử dụng ma pháp Hệ Quang của mình trong trận Đấu tay đôi với ứng cử viên Mateo Jordana, và Ciel Carnedas cũng nằm trong đám đông học viên đang theo dõi.
Chỉ sau khi nhìn thấy đôi mắt mở to ngạc nhiên của Ciel, tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
'Cậu chắc chắn đã sợ chết khiếp...'
Trong «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen», khi Ian Đấu tay đôi với Mateo, anh đã quyết tâm không sử dụng Quang Ma Pháp.
Tuy nhiên, sau khi bị Luce đánh bại dễ dàng lần này, Ian dường như đã thay đổi quyết định, nghĩ rằng 'Nếu mình không sử dụng Quang Ma Pháp trước, mình sẽ không còn cơ hội nữa.' Tất nhiên, tôi đã nhận ra ý nghĩ đó thông qua [Thấu Hiểu Tâm Trí].
Dù sao thì.
Không còn bất kỳ vấn đề nào với kịch bản này. 'Hoan hô!'
Bây giờ, bất kể câu chuyện ban đầu như thế nào, tôi có thể tập trung vào trận Đấu tay đôi.
Mateo đã bị đánh bại bởi khả năng sử dụng Quang Ma Pháp bất ngờ của Ian, nhưng anh đã nắm lấy bàn tay mà Ian đã chìa ra cho mình, tạo nên một cảnh tượng cảm động.
Ban đầu, Tristan Humphrey có tâm trạng chán nản, nhưng lòng dũng cảm và lòng tự trọng của anh đã được thúc đẩy nhờ những chiến thắng dễ dàng trong các trận Đấu tay đôi với các học viên khác.
"..."
Luce Eltania đã chiến thắng, chiến thắng một cách ngoạn mục bằng Thuỷ Ma Pháp.
Đây có phải là tất cả sức mạnh của cô ấy không?
Trong suốt giải đấu, các nhóm được đổi mỗi lần, vì vậy tôi cũng được xem trận đấu của Kaya Astrean.
Cũng giống như Luce, cô dễ dàng khuất phục đối thủ của mình bằng Phong Ma Pháp, những cô đã cho đối thủ của mình một mức độ thương xót trong việc tấn công và nhận đòn.
"Aaaahhhhhhhhh!"
Amy Holloway kinh hoàng bỏ chạy, nhưng khi bị dồn vào chân tường, khiến Amy trông có vẻ bối rối.
"Hừm. Tôi không mong đợi ai đó từ lớp C sẽ thách đấu với mình. Đây có phải là tất cả vì mục đích thở hổn hển như một con cún không? Aaah, thật thảm hại, thật khó coi... Nhưng tôi sẽ ghi nhận vì cậu đã có chút can đảm. Tốt thôi, đối với một con lợn xấu xa như cậu, tôi sẽ cho cậu vinh dự bị chà đạp dưới chân của tôi."
Rose Red Rivera với tiếng "Hoho" bắt đầu hào hứng dùng chân dẫm lên đối thủ của mình, một nam sinh khi anh ngã xuống đất.
Khuôn mặt của những học viên đang theo dõi là vô cảm.
Biểu cảm của tên bị giẫm lên rất hạnh phúc. Cậu ta trông như thể có chết cũng mãn nguyện ngay lúc này.
"Kế tiếp! Lớp D Isaac, lớp C Donnelly Jenkins, tiến lên!"
Trọng tài gọi tên và tôi bước vào đấu trường, đối diện với tôi là một nam sinh lớp C mà tôi đã đăng ký Đấu tay đôi.
Donnelly đứng giữa ranh giới mỏng manh giữa lớp B và C, và là một đối thủ hoàn hảo để đo sức mạnh chiến đấu của tôi.
"Tất cả kỹ năng đều không bị hạn chế! Đầu hàng bị cấm trong phút đầu tiên. Bây giờ, hãy thể hiện sự tôn trọng với đối thủ của mình và tham gia vào một trận Đấu tay đôi."
—Đôi mắt lấp lánh của Kaya...
—Ánh nhìn đầy ẩn ý của Luce...
—Đôi mắt căng thẳng của Mateo...
—Ánh mắt ủng hộ của Amy...
—Mặc cảm tự ti của Tristan bùng lên...
—Cài lườm khó chịu của Rose...
—Đôi mắt tập trung của Ian...
...Tất cả họ đồng loạt quay sang tôi.
"Sẵn sàng...!"
Mặc dù tôi là người yếu nhất, nhưng tôi đã có thể trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách đóng vai trò tích cực trong việc dạy cho những con quỷ đó ai là người chịu trách nhiệm.
Tôi chắc chắn rằng mình có thể cạnh tranh với những học viên hàng đầu của lớp C bây giờ.
"Trận đấu bắt đầu!"
Với tiếng hét của trọng tài, tôi triệu hồi [Băng Hoả] bằng cả hai tay.
«Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen» Màn 3, Chương 1.
Phần Đấu tay đôi sắp kết thúc.
—————————✶—————————
"Hey, anh đã làm việc chăm chỉ!"
"Anh đã vất vả rồi, Enoch!"
"Hahahahaha! Enoch, kỹ năng kiếm thuật của anh vẫn tốt hơn bao giờ hết!"
Đó là một đêm kỳ lạ khi một nhóm gồm 4 mạo hiểm giả - 2 chiến binh, 1 phù thuỷ và một giáo sĩ - đang trên đường trở về quán trọ của mình sau một ngày khám phá Dungeon.
Thu hoạch hôm nay khá "thơm". Từ móng vuốt của Halkori đến cánh của Demyrus và thậm chí cả những khó báu bằng vàng và bạc mà lũ quái vật đang tích trữ trong nhà khó. Những bao thu hoạch do 2 chiến binh lực lưỡng cầm trông rất yên tâm.
Bây giờ nhiệm vụ nhận được từ văn phòng bang hội đã được hoàn thành một cách an toàn, đã đến lúc ăn mừng bằng cách tổ chức một bữa tiệc và uống rượu thoả thích.
Giữa lúc đang náo nức, cả nhóm đang đi xuyên rừng thì chợt bắt gặp một khoảng đất trống ngập trông ánh trăng, nhóm các mạo hiểm giả cảm thấy có sự hiện diện và dừng lại trên đường đi của mình.
"Chờ đã."
Những lời tiếp theo là không cần thiết, vì ánh mắt của họ hướng về cùng một nơi - một người phụ nức cao khoảng 3 mét đang đi dạo dọc bãi biển, bộ váy tả tơi và làn da xám xịt của cô dường như đã rỉ ra theo tuổi tác, nhưng trong cái miệng há ra đó, số lượng răng sắc nhọn nhiều đến mức không đếm xuể.
*Dừng lại!
Bước chân của người phụ nữ dừng lại. Ngay lập tức, đầu cô quay ngoắt về phía nhóm mạo hiểm giả một cách kỳ quái.
Họ nín thở trước cảnh tượng ớn lạnh.
Đột nhiên, miệng của người phụ nữ mở ra, tạo thành một nụ cười kỳ cục.
[Chào buổi sáng mọi người!]
Dưới bầu trời đêm đen kịt, người phụ nữ vui vẻ chào họ.
[Các bạn có nghe thấy tiếng chim hót líu lo không? Đáng yêu làm sao, thật dễ thương làm sao!]
Bất chấp cử chỉ tay và ngôn ngữ cơ thể quá mức của người phụ nữ, không có tiếng hót líu lo của những chú chim dễ thương. Chỉ có sự im lặng.
Nhóm mạo hiểm giả cảm nhận được một luồng khí bất thường và rút vũ khí ra.
Ngay sau đó, tiếng kêu của một con cú vang lên.
[Đúng vậy, là âm thanh này! Hoot, hoot, hoot!!!!!!!!!!!!]
Người phụ nữ da xám lắc lư cơ thể từ bên này sang bên kia như một chiếc kén.
Cô thì thầm thật nhanh, rồi bắt đầu phát ra tiếng vịt kêu, máu bắn ra từ miệng.
[Ah! Thật dễ thương! Bạn cũng còn phần dễ thương chứ? Thật là dễ thương, thật là dễ thương, thật dễ thương!]
Sau đó, như thể tiếng kêu của người phụ nữ là một tín hiệu bùng lên, những sử ma của các mạo hiểm giả bị ép triệu hồi.
"Chuyện gì thế này...!"
"Zordyk!!"
Nhưng ma thú bị nhấn chìm trong mana Ám Hệ với vẻ mặt đau đớn.
Ngay sau đó, vô số ma thú được triệu hồi xung quanh người phụ nữ, dưới sự chỉ huy của cô là một đội quân gồm những ma thú trông giống như động vật và trông rất gớm ghiếc.
Tất cả chúng đều là những con ma thú đã từng là thuộc hạ của ai đó, và khi chúng rút cạn mana Ám Hệ, chúng trông giống như những con rối đã mất đi ý chí.
Ngay cả những sử ma của các mạo hiểm giả cũng quên mắt chủ nhân của mình và bay về phía người phụ nữ. Sau khi bị hấp thụ bởi mana Ám Hệ, lũ ma thú trở nên không khác gì phần còn lại của đội quân ma thú của người phụ nữ.
[Từ bây giờ, ta là chủ nhân mới của ngươi. Aah, thật dễ thương làm sao, dễ thương làm sao, dễ thương làm sao...]
Người phụ nữ vuốt ve 4 sử ma mới, và đôi mắt cô nhìn vào dấu vết trên cơ thể chúng, bằng chứng về mối quan hệ Chủ-Tớ đã được giao ước. Cảnh tượng khiến cô không thoải mái nên cau mày khó chịu.
[Chao ôi, vô ích thôi, không sao đâu, mụ dì ghẻ này sẽ giải thoát cho ngươi!]
Ngay sau đó, đội quân ma thú tiến đến tấn công các mạo hiểm giả. Đó là một trận chiến một chiều.
4 mạo hiểm giả, những người dường như có tương lai tươi sáng phía trước, đã trở thành con mồi cho những sử ma của mình và rời khỏi thế giới này.
Người phụ nữ triệu hồi một đội quân sử ma của mình trở lại và ngay lập tức đội quân sử ma bị nhấn chìm trong mana Ám Hệ, và hình bóng của chúng biến mất.
[Mùi thơm hơn... Nó dễ thương, có mùi... Đứa con của Ánh sáng có dễ thương không nhỉ?]
Vera Triệu Hồi, một con quỷ có sự thống trị tuyệt đối đối với các ma thú.
Cô đi bộ trở lại Học viên Marchen, mỗi bước đều loạng choạng.
Mong sẽ nhận được 1 Follow, 1 vote sao và một cmt của các bạn.
Nếu thấy hay mọi người có thể ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT