Còn Uông Mạc lúc này vẫn chưa biết gì cả, sau khi nhận mật khẩu từ vợ rồi thì anh mới bắt đầu mở laptop lên và chuẩn bị làm việc.
Nhưng khi vừa mới mở lên thì anh đã nhìn thấy một đoạn văn bản vẫn chưa hoàn thành, những câu văn trong đó đều rất quen mắt, đến đó anh còn lướt lên xem một chút… Hơi ngạc nhiên vì ở phía trên chẳng phải là một đoạn nhỏ của tác phẩm nào đó của tác giả Diên Tân sao?
Ban đầu khi Doãn Hân Nghiên đưa cho anh chiếc ghim cài áo độc quyền của tác giả Diên Tân là anh đã nghi nghi rồi, nhưng bây giờ anh có thể xác định được… Vợ anh chắc chắn là Diên Tân.
Khóe môi của Uông Mạc có chút nâng lên, bảo sao hôm qua anh cứ thấy vợ anh lén lén lút lút đóng laptop lại, thì ra là vẫn còn một mẫu văn bản còn chưa được đăng tải, sợ bị phát hiện nên mới không cho anh xem.
Uông Mạc cũng không nghĩ nhiều, anh chỉ thoát phần viết văn của cô ra, nhưng ở phía sau đó lại là một đoạn ghi chú, lúc đầu khi thấy nó thì anh cũng không nghĩ nhiều, càng không có ý đọc nó. Nhưng một dòng chữ đã lọt vào mắt anh, khiến anh không thể không đọc nó được.
[Ngày 05 tháng 11, Đổng Ninh sẽ phát bệnh, Uông Tráng sẽ tìm đến mình để xin một ít máu truyền cho cô ta]
Thật ra anh không chú ý đến ngày tháng, thứ khiến anh chú ý chính là bốn chữ “Xin một ít máu”, thậm chí ở trong ghi chú này còn có cả tên của Uông Tráng và bạn gái của thằng em nữa chứ… Rốt cuộc Doãn Hân Nghiên viết cái này là có ý gì?
Để kiểm chứng xem bản thân đang nghĩ đúng hay sai thì Uông Mạc tiếp tục lướt lên xem, tuy anh biết đây là một hành động xâm phạm quyền riêng tư, nhưng anh muốn biết vợ anh đang viết cái ở trong này.
[Ngày 08 tháng 10, Uông Bác Văn bị thương nhập viện cấp cứu, Uông Tráng tạm thời thay thế vị trí của cha để chỉ huy đoàn đội không binh]
[Ngày 13 tháng 10, Uông Bác Văn qua đời, Uông Tráng được đặc cách từ Thiếu Tá trở thành Thiếu tướng để lãnh đạo đoàn đội]
[Ngày 01 tháng 11, Uông Tráng chính thức đưa Đổng Ninh về ra mắt gia đình và xin phép mẹ để kết hôn. Nhưng Vi Tuyến vừa mới mất chồng, tang sự còn chưa lo xong nên đã từ chối]
[Ngày 05 tháng 11, Đổng Ninh sẽ phát bệnh, Uông Tráng sẽ tìm đến mình để xin một ít máu truyền cho cô ta]
[Ngày 13 tháng 11, sau một tháng qua đời của Uông Bác Văn thì Uông Tráng đã hiên ngang đưa Đổng Ninh về Uông gia với lý do tiện chăm sóc]
[Ngày 15 tháng 11, Uông Tráng chia tay Đổng Ninh]
[Ngày 23 tháng 11…]
Đến đây thì Uông Mạc đã không thấy gì nữa, tức là Doãn Hân Nghiên vẫn chưa viết hết.
Nhưng… Hiện tại chỉ mới là tháng chín thôi mà? Tại sao cô lại có thể viết ra những sự kiện này?
Dừng một chút, Uông Tráng lại lên mục tìm kiếm và tìm xem những cái như luân hồi hay nhớ về tiền kiếp.
Quả nhiên sau đó kết quả anh thu lại được chính là “Xuyên không” và “Trọng sinh”, nhưng đó chỉ là những thể loại huyền ảo có trong các quyển tiểu thuyết thôi mà? Trên đời này… Làm sao có chuyện một người đã chết đi còn sống lại chứ?
Bất chợt, Uông Mạc lại nhớ đến lời của Quan Thiệu Dinh đã nói.
Cậu ta nói rằng tác giả Diên Tân mới ra mắt tác phẩm mới tên là “Quân Hôn Thiên Ý: Khắc Tình Vào Tim” thì phải?
Nữ chính bộ truyện đó có cùng tên với Doãn Hân Nghiên, cô ấy tên Lý Nghiên Nghiên. Còn nam chính cũng có họ rất giống với anh, tên là Uông Dĩ Danh, hơn nữa nữ chính cũng là con nhà tướng, nam chính là Đô Đốc… Kiếp trước nữ chính đã làm nhiều chuyện ngu ngốc để rồi hối hận, nên sau khi trọng sinh đã thay đổi rất nhiều.
Chẳng lẽ… Câu chuyện mà Diên Tân hay nói đúng hơn là Doãn Hân Nghiên đã viết chính là câu chuyện cuộc đời của cô?
- Nghiên Nghiên… Rốt cuộc thì em còn đang giấu những gì nữa?
[…]
Đến buổi chiều thì Uông Mạc vẫn bình thường như bao ngày và đến trường đón cô tan học, nhưng thật chất thì anh đang suy nghĩ rất nhiều, anh không biết rằng người vợ này có phải là đang lừa dối anh hay không… Và hơn hết, nếu như là giống như những gì quyển tiểu thuyết kia đã trình bày, thì Doãn Hân Nghiên chỉ là đang thấy có lỗi vì kiếp trước liên lụy anh nên mới đối tốt với anh…
Nếu thật sự là vậy thì cô xem tình cảm của anh là gì chứ?
Gạt chuyện đó qua một bên, Uông Mạc lại nhìn cô, nói:
- Cha mẹ nói hôm nay sẽ ở lại nhà của ông nội, Tiểu Chi thì đi chơi với bạn đến tối mới về, cho nên chúng ta cũng ra ngoài ăn nhé?
- Được.
Sau đó Uông Mạc cũng bắt đầu cho xe di chuyển, còn Doãn Hân Nghiên thì vẫn đang bận suy nghĩ… Cô không biết rằng anh có nhìn thấy những gì mình đã để lại trong laptop hay không nữa.
Nếu như là có… Thì anh sẽ nghĩ gì?
Tại sao… Thái độ của anh vẫn như ngày thường vậy nhỉ?
#Yu~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT