Kiều Đa Bảo mơ mơ màng màng bị cậu làm cho tỉnh lại, con mắt từ từ mở ra, suy nghĩ hoảng hốt nhìn đến mặt cậu đến lúc tinh thần vi khẽ chấn động, cô lao lực nâng lên tay liền muốn đi cậu, thanh âm suy yếu mang theo vui sướng, "Tiểu Tiệp. . ."
Chu Tích Tiệp lòng dạ ác độc bỗng đau nhức, mày nhíu lại, một tay ôm cô, một tay thăm dò cái trán nóng hổi của cô, quở trách, "Em như thế nào lại không biết tự chăm chính mình? ! Ngủ cũng không biết về trên giường đắp kín mền ngủ sao!"
"Tiểu Tiệp, Tiểu Tiệp. . ." Kiều Đa Bảo ở trước ngực cậu cọ xát, vô lực hai tay sít sao siết chặt quần áo của cậu, liên tục trong mộng cô mơ thấy tất cả đều là cậu nhẫn tâm ném cô rời đi, mà cô như thế nào cũng đuổi không kịp hình ảnh, lần này cô cuối cùng bắt lấy cậu, liên tục lời muốn nói cũng có thể nói ra khỏi miệng, "Thực xin lỗi. . ."
Nghe này ba chữ suy yếu, tim của cậu quả thực như bị đao cắt vừa đau lòng lại khổ sở. . . Ánh mắt cậu sáp sáp, hai tay nhịn không được vững vàng ôm cô, vùi đầu ở tóc của cô, thanh âm trầm thấp buồn buồn vang lên, "Nói xin lỗi hẳn là anh. . . Là anh quá xúc động, với em lại phát điên."
"Em như thế nào nhẫn tâm như vậy, dùng bộ dáng ngã bệnh đến trừng phạt anh. . ."
Chu Tích Tiệp một tay ôm lấy cô liền đi ra ngoài cửa, chủ cho thuê nhà gặp vợ chồng người ta hai người thân mật thắm thiết cũng không có chõ mõm vào, đem cửa thẻ cho Chu Tích Tiệp để cậu làm xong lại lấy về cho cô. Chu Tích Tiệp nói cám ơn, ôm Đa Bảo vội vàng đặt ở phí sau xe nằm xong liền hướng bệnh viện tiến đến.
Ở bệnh viện tiêm chút thuốc hạ sốt, lại đem nàng ôm trở về nhà trọ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play