Một nụ hôn dài kết thúc, khuôn mặt Kiều Đa Bảo đỏ rực giống như trái táo, con ngươi xinh đẹp, cô cụp mắt xuống không nhìn tới con mắt của Chu Tích Tiệp kia ang tối tăm trầm như ban đêm, thâm thúy như biển, mà dưới mông có vật cứng rắn càng làm cho cô một cử động nhỏ cũng không dám.
Mỗi lần hai người hôn, Kiều Đa Bảo cũng có thể cảm giác nửa được dưới của hắn phản ứng sinh lý mãnh liệt, còn nhớ lúc mới bắt đầu cô không biết rõ lại dùng lực tóm một phen, làm hại Chu Tích Tiệp lúc này toàn thân đều run rẩy lên.
Chu Tích Tiệp ôm thật chặt thân thể mềm mại của Kiều Đa Bảo, hít sâu một hơi, vùi đầu ở những sợi tóc đen nhánh, thanh âm ngột ngạt mà có từ tính.
"Bảo nhi, chúng ta tốt nghiệp liền kết hôn đi."
Kiều Đa Bảo rúc vào cơ ngực rắn chắc cường tráng, ngón tay vô ý thức huy động, thật lâu mới buồn buồn, nhỏ giọng nói ra: "Em hiện tại... không phải là không để cho anh chạm vào."
Chu Tích Tiệp bắt lấy tay nhỏ bé của cô đặt trên bờ môi hôn một cái, tiếng cười trầm trầm vang lên.
"Hiện tại không thể được, vạn nhất cha em biết được, khiêng đại pháo đến tập kích anh mất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT