Ngay từ năm 13- 14 tuổi, Vân Châu đã nhận thức rõ mình là một mỹ nhân như thế nào, Tào hoàng hậu đã đủ đẹp rồi, nàng ấy cũng còn rất trẻ nhưng khi Tào hoàng hậu gặp nàng, nàng ấy vẫn không thể rời mắt.

Tào Huân chắc chắn phải cưới vợ, một Quốc công gia có địa vị và quyền thế như chàng không cần phải cân nhắc đến chuyện sẽ thu được lợi ích gì từ hôn sự này nữa, mà chỉ coi trọng bản thân người vợ thôi. Đàn ông đều háo sắc, chỉ cần Tào Huân gặp nàng, chàng sẽ biết rằng cho dù tìm khắp kinh thành này cũng không thể tìm được một khuê tú tuổi cập kê nào đẹp hơn nàng.

Tóm lại Vân Châu tin rằng chỉ với ba lần trêu chọc nhỏ của nàng hôm nay, đã đủ để Tào Huân chú ý đến nàng, không cần phải làm thêm những chuyện khiến bản thân mất đi phong thái phụ nữ của phủ Quốc công. Ví dụ như giả vờ ngã vào lòng chàng, hoặc tìm một cái ao cố tình nhảy xuống đợi Tào Huân đến làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Một mỹ nhân lại có thân phận là con gái dòng chính của phủ Quốc công như nàng, thì phải để cho đàn ông tranh nhau đến cầu hôn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play