Sau khi cúp điện thoại, Phó Tri Hoán đặt di động sang một bên, nhắm mắt dựa đầu vào vách tường, đưa tay nhéo ấn đường.
Lúc nghe Ôn Nguyễn nói chuyện đó, phản ứng của anh quả thật bình tĩnh hơn so với suy đoán rất nhiều.
Đây không phải là một chuyện xấu.
Ngày trước, anh luôn đặt cái huyên đó ở nơi mình dễ thấy nhất.
So với việc gọi nó là hoài niệm, thì thứ ấy càng giống như một khúc mắc anh chưa thể buông bỏ.
Mãi cho đến hôm nay, Phó Tri Hoán mới nhận ra.
Chẳng biết từ bao giờ, cuộc sống của anh đã không còn chìm trong quá khứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play