Người gọi tới là Phó Minh Hoành: “Mẹ nó, em làm sao thế? Mấy hôm nay anh vội không xem tin tức, nay vừa về nhà thì phát hiện em đang theo đuổi cô gái nhỏ nhà họ Ôn?”
“Sửa lại đi, không phải là cô gái nhỏ nhà họ Ôn.”
Phó Tri Hoán đứng tựa vào bàn, lười biếng cười nói: “Là hôn thê của em.”
Phó Minh Hoành hít sâu một hơi, nổi trận lôi đình: “Anh còn cần em nhắc à? Mẹ nó, em đang diễn trò với anh phải không?”
Vừa nói xong câu đó, anh ta bừng tỉnh, tĩnh lặng khoảng vài giây rồi đột nhiên hỏi: “Sao thế này? Em nói vậy có nghĩa là em thích con gái nhà người ta thật rồi à?”
Với câu hỏi bất thình lình được đặt ra, Phó Tri Hoán không trả lời ngay mà ngước mắt nhìn ánh trăng yên tĩnh ngoài cửa sổ.
“Anh nói cho em biết, nếu không thích con gái nhà người ta thì đừng có làm vướng tay vướng chân. Ôn Nguyễn là một đứa trẻ ngoan, hơn nữa cũng rất thẳng thắn, nhìn tình hình hiện tại có vẻ cô ấy vẫn chưa biết thân phận của em. Nhỡ đâu xảy ra chuyện đáng tiếc thì người bị tổn thương vẫn là con gái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT